Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2014

CHÚA NHẬT IV MÙA PHỤC SINH - Năm A

CHÚA NHẬT IV MÙA PHỤC SINH   -   Năm A
Các bài đọc trích từ sách: - Công Vụ Tông Đồ 2,14a.36-41; - Thánh Vịnh 23,1-3a.3b-4.5.6.
- 1 Phêrô 2,20b-25; - Gioan 10,1-10

Nhập Lễ: 
’’Địa cầu đầy ân sủng của Chúa; do Lời Chúa mà trời xanh được tạo thành, halleluia’’ (Thánh Vịnh 32,5-6)
Bài Đọc 1:
’’Thiên Chúa đã đặt Đức Giêsu làm Đức Chúa và làm Đấng Kitô’’  (Công Vụ Tông Đồ 2,14a.36-41).
Đáp Ca
                 ’’Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì.’’ (Thánh Vịnh 22,1).
Bài Đọc 2:
                 ’’Anh em đã quay về với Vị Mục Tử, Đấng chăm sóc linh hồn anh em’’ (1 Phêrô 2,20b-25)
Tung Hô Tin Mừng:
’’Halleluia.  Halleluia.  Chúa nói:  Tôi chính là Mục Tử nhân lành, Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi.  Halleluia’’.
Tin Mừng:
 ’’Tôi là cửa cho chiên ra vào’’ (Gioan 10,1-10).
Ca Hiệp Lễ:
’’Đấng Chăn Chiên nhân lành đã phục sinh, Người đã phó mạng sống mình vì con chiên và đã đoái thương chịu chết vì đoàn chiên’’

*****

Chúa Là Mục Tử Chăn Dắt Tôi
                                                                                                                                                 
Bài dụ ngôn hôm nay dễ làm chúng ta nhầm lẫn và khó nhận định, bởi vì chúng ta thường nghe nói, Đức Giêsu tự xưng mình là Mục Tử, tức là Đấng Chăn Chiên.  Trong bài Tin Mừng hôm nay có đoạn, Đức Giêsu cũng tự giới thiệu mình là Mục Tử, nhưng lại có đoạn Đức Giêsu nói Người là ’’cửa ràn chiên’’.  Vậy giả như Đức Giêsu không là Mục Tử thì Người là ai? Và ai là chiên? Ràn chiên là cái gì?  Đồng cỏ cho chiên ăn là gì?

Rất nhiều câu hỏi có thể được đặt ra và cũng có nhiều cách dẫn giải dụ ngôn này.  Sau đây là một trong các cách giải thích:
Chúng ta bắt đầu bằng đàn chiên; vì là số đông, nên gọi là đàn. 
Đàn chiên có thể hiểu một cách tổng quát là nhân loại chúng ta. 
Đồng cỏ là vũ trụ, nơi diễn ra những điều cả tốt lành lẫn xấu xa. 
Ràn chiên là Giáo Hội. 

Tôi Là Cửa Cho Chiên Ra Vào

Chúng ta luôn được mục tử chăn dắt, vì thế chúng ta nhận biết tiếng của Người, rồi nghe theo và tuân hành các chỉ thị.  Vậy những mục tử hiện nay là ai?

Mục tử là những thừa tác viên của Chúa. Mục tử nhân danh Chúa mà nói và hành động.  Nghĩa là Chúa dìu dắt chúng ta ở khắp mọi nơi, qua những con người, được gọi là thừa tác viên của Chúa, với tư cách là kẻ chăn chiên trong một đàn chiên. 

Các thừa tác viên này chính là các giám mục, các linh mục và các phó tế, những người thi hành các tác vụ thánh, sau khi được thụ phong, qua lễ nghi truyền chức.

Tuy nhiên, tất cả các tín hữu đã chịu phép Rửa tội, đều được ơn gọi trở nên Tông Đồ của Chúa. Tùy theo hoàn cảnh trong cuộc sống hằng ngày, mỗi người chúng ta có bổn phận tham gia vào sứ vụ mục tử, bằng lời nói cũng như việc làm đối với những người sống chung quanh chúng ta, hầu nước Chúa hiển trị ngay tại trần gian này.

Một số người hiện đại qúa coi trọng dân chủ, không muốn để ai dìu dắt mình, đồng thời cũng không chấp nhận bất cứ ai là lãnh tụ của mình. Nhưng nếu ai cũng như ai, nếu mọi người sống trong cảnh cá đối bằng đầu, thì xã hội hay cộng đoàn không có người đứng ra chịu trách nhiệm, cuối cùng chẳng việc gì ra việc gì, xứ đạo sẽ trở thành một sòng bài, không hơn không kém. Thế giới sẽ rơi vào cảnh sa đọa; đó là những điều không ai muốn.

Vì vậy, đề tài hôm nay được kể là quan trọng và cấp bách.  Trong Giáo Hội, lãnh đạo và trách nhiệm là bổn phận của tất cả mọi người.  Chúng ta có bổn phận đối với tất cả những ai được Chúa gửi đến cho mình.

Nếu chúng ta không có bổn phận đối với tất cả mọi người, thì ít ra chúng ta cũng có trách nhiệm dẫn dắt cuộc sống của chính mình, nghĩa là nói Lời Chúa cho cá nhân mình, để rồi từ đó, chúng ta sẽ dần dần có đủ kiến thức hướng dẫn tha nhân. 
  

Những suy tư nêu trên được kể là lạc quan, nhưng chúng ta có thể khẳng định rằng, đa số trong chúng ta đều có chung một quan niệm: đèn nhà nào nhà ấy sáng, nghĩa là không muốn ai xen vào cuộc sống riêng tư của mình. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét