Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

Thứ Hai Sau Chúa Nhật XI - Năm Chẵn

Thứ Hai Sau Chúa Nhật XI  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - 1 Vua 21,1-16; - Thánh Vịnh 5,2-3.5-6.7; - Mátthêu 5,38-42

Nhập Lễ
’’Lạy Chúa, xin nghe tiếng con kêu cầu.  Lạy Chúa là Đấng cứu độ con, Chúa là Đấng phù trợ con, xin đừng bỏ rơi và hắt hủi con’’ (Thánh Vịnh 26,7-9)
Bài Đọc:
’’Ông Navốt đã bị ném đá chết’’ (1 Vua 21,1-16)         
Đáp Ca:
’’Lạy Chúa, xin hiểu thấu điều con thầm thĩ nguyện xin’’ (Thánh Vịnh 5,2b).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Halleluia.  Halleluia.  Lời Chúa là ngọn đền soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi.  Halleluia.’’ (Thánh Vịnh 118,105)
Tin Mừng:
’’Thầy bảo anh em: đừng chống cự người ác’’ (Mátthêu 5,38-42).
Hiệp Lễ:
’’Có một điều con xin Chúa, một điều con kiếm tìm, đó là con được cư ngụ trong nhà Chúa suốt đời’’ (Thánh Vịnh 26,4).

***

Chúa Ghét Những Kẻ Làm Điều Ác


 
 Vua Akháp Muốn Mua Vườn Nho Của Navốt

                 Qua đoạn sách các Vua hôm nay, dù đứng từ góc cạnh nào, chúng ta vẫn có thể thấy rõ vua Akháp là một người không tốt, vì thiếu lòng nhân, qúa nhu nhược, đầy giant ham, đến nỗi tự chuốc lấy khổ đau.


                 Vua Akháp biết rõ vợ vua, nữ hoàng Ideven, là một nhân vật chuyên lập mưu, bầy kế giết hại người; (tục truyền rằng bà đã từng hạ lệnh giết chết các ngôn sứ Israel), nên người ta nghĩ là vua cũng có liên quan tới việc làm sỉ nhục và giết chết Navốt.


                 Vua Akháp đang sở hữu mọi sự, nào là lãnh địa Canaan, quyền uy, phú qúi, để có thể bảo đảm vững chắc cho ngai vàng của mình, nhưng vua lại nghĩ, nếu thiếu vườn nho của Navốt thì coi như vua vẫn còn thiếu tất cả.


                 Navốt sống theo luật Môsê, nghĩa là ông coi Thiên Chúa như điền chủ, vì thế không ai có quyền chiếm đoạt hoặc cưỡng ép tá điền phải bán đất đang quản lý cho người khác, mà chỉ có thể tự ý chuyển nhượng cho con cháu mình mà thôi (Lêvi 25-27).


                 Akháp sinh ra buồn rầu, đau khổ chỉ vì vua không mua được vườn nho của Avốt, chẳng khác gì hành động của một đứa bé dễ giận, hay hờn; đúng như khi gặp vua lần đầu tiên, Êlia đã cảnh giác vua là người nhẹ dạ, không tuân giữ lệnh truyền của Thiên Chúa, mà lại theo thần Baal (1 Vua 18,18).


                 Xem như thế, chúng ta thấy rõ, đối với Thiên Chúa, nhà vua là một người cứng đầu, ương ngạnh, nhưng thực tế, nhà vua lại là kẻ rất yếu đuối, vụng về.  Từ chối quyền năng Thiên Chúa để chấp nhận sự khôn ngoan trần tục, vua Akháp chỉ tin nơi nguồn lực riêng của mình, và cuối cùng, nhà vua đã chuốc lấy khổ đau, sầu muộn.


                 Lịch sử nhân loại chứng minh rằng, nhiều người thuộc thành phần giầu sang, phú qúi, quyền cao, chức trọng cũng đã chọn lối sống như Akháp; và hầu hết chúng ta, không nhiều thì ít đã có lần đem lối sống ấy áp dụng vào cuộc đời của mình.


                 Nhiều người trong chúng ta không muốn rút kinh nghiệm từ những bất trắc xảy ra hằng ngày để cải thiện cuộc sống, mà lại coi sự gian tham và ước muốn trái lẽ như điều kiện tự nhiên cần tán thưởng và chấp nhận cho riêng mình.


                 Đức Giêsu khuyên dạy chúng ta nên xa tránh con đường và lối sống gian tham: ‘’… vì cửa rộng và đường thênh thang thì dễ, nhưng dẫn đến diệt vong.’’ (Mátthêu 7,13).  Nhờ ơn Chúa và Thánh Thần, chúng ta có thể thóat khỏi cảnh gian manh và độc ác.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét