Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

Chúa Nhật XVI Thường Niên - Năm A


Chúa Nhật XVI Thường Niên  -  Năm A
Các bài đọc trích sách: - Khôn Ngoan 12,12.16-19; Thánh Vịnh 86,5-6.9-10.15-16; 
- Rôma 8,26-27; - Mátthêu 12,24-43

Chúa Là Mục Tử Chăn Dắt Tôi

Đức Giêsu Kể Dụ Ngôn Cây Lúa Và Cỏ Lùng

                 Cây cối xum xuê, xanh tươi, chưa hẳn đã là dấu chỉ của niềm vui và hạnh phúc.  Hạt giống tốt gieo trên thửa đất mầu mỡ, khi cây lúa lớn lên cần có một sức mạnh, để đua chen với cỏ dại đã bị kẻ thù gieo lẫn với lúa. 
 
Cỏ dại trong dụ ngôn hôm nay có lẽ là một thứ mang chất độc, hình dáng như cây lúa, và phải đợi tới mùa gặt, người ta mới phân biệt được giữa hai loại cây.  Gieo cỏ lùng, cỏ dại vào ruộng lúa người khác là một hành động thù nghịch, có thể bị trừng phạt nặng, theo luật Rôma.

Đức Giêsu dùng dụ ngôn đồng lúa để dẫn chứng hai hoàn cảnh, và hai thành phần trái nghịch nhau trong cộng đồng nhân loại.  Giáo Hội là một tổ chức bao gồm cả những người lành thánh và kẻ tội lỗi. 

Người lành thánh gồm nhiều thứ bậc khác nhau, tùy theo mức độ dấn thân phục vụ Chúa và tha nhân; còn kẻ tội lỗi thì luôn tỏ ra hững hờ, lạnh nhạt trong mọi công việc. Nhưng, việc ai là người ngồi bên tả, và ai là người ngồi bên hữu Chúa Cha, không thuộc thẩm quyền của chúng ta, mà là do quyết định của Chúa, vào ngày phán xét cuối cùng. 

Giáo Hội là một thửa đất ươm trồng và đào tạo các tông đồ và các thánh, đồng thời cũng là nơi kẻ tội lỗi và những người chưa hoàn thiện nương náu.  Có thể nói, Giáo Hội là nơi người đau khổ tìm được nguồn hạnh phúc tâm linh. 

Như thế không có nghĩa là, chúng ta không cần phân biệt giữa điều phải và điều trái, hoặc điều thiện và điều ác, hay không cần nhận xét ai là người tốt và ai là kẻ xấu.  Dù nhìn cuộc đời dưới lăng kính nào, chúng ta cũng cần có một tâm hồn nhẫn nại, với thái độ lạc quan và tích cực, không nên tự phán xét mình và tha nhân, nhưng hãy chờ đến mùa gặt là ngày tận thế.

             Hạt cải và nắm men trong dụ ngôn, là những vật dụng rất nhỏ, nhưng có thể đem lại kết qủa to lớn, đáng ngạc nhiên.  Cũng vậy, Nước Thiên Chúa, lúc ban đầu, chẳng có gì đáng kể, thế mà dần dần trở thành một cộng đồng lớn mạnh, làm cho thế giới phải tôn phục. 

Nắm men ngấm ngầm hoạt động, biến đổi bột thành bánh thế nào, thì quyền năng Thiên Chúa cũng hoạt động thầm lặng, trong việc hoán cải thế gian như vậy.  Một nắm men nhỏ bé, trái ngược hẳn với kết qủa to lớn.  Khi đề cập tới ba thúng bột, tức là tương đương với khoảng bốn mươi kilô bột, khi đã hoàn toàn dậy men, Đức Giêsu có ý nêu lên tác động mạnh mẽ khác thường trong việc làm bánh.

Trình bầy về sự phát triển của cây cải, cũng là cách nói hơi qúa đáng, tương tự nắm men làm dậy bột. Nhưng, Đức Giêsu không ngại dùng lối phóng đại như thế để nhấn mạnh tới điểm chính yếu trong giao ước của Người.
 
Điểm quan trọng cần lưu ý là, tất cả các dụ ngôn của Đức Giêsu, đều phản ảnh thực trạng cuộc sống hằng ngày của chúng ta.  Những người sống trong cộng đồng nông nghiệp với Đức Giêsu biết rất rõ các khó khăn và trở ngại liên quan tới việc gieo hạt và sự phát triển của cây cối như thế nào.
 
Làm bánh cũng là kinh nghiệm cá nhân trong mỗi gia đình.  Vì thế, Đức Giêsu muốn xử dụng các hình ảnh quen thuộc và dễ hiểu, để chuyển đạt sứ điệp thánh của Người đến toàn thể nhân loại chúng ta.

‘’Lạy Chúa,  xin giúp con kiên nhẫn chịu đựng người khác, như Chúa đã kiên nhẫn chịu đựng con.  Xin giúp con nghe và hiểu Lời Chúa.  Xin Thánh Thần Chúa tác động trong con, để con có thể mở rộng Nước Chúa.  Amen.’’

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét