Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

Thứ Tư Sau Chúa Nhật 1 Mùa Vọng

Thứ Tư Sau Chúa Nhật 1 Mùa Vọng
Các bài đọc trích sách: - Isaia 25,6-10a; Thánh Vịnh 23,1-6; - Mátthêu 15,29-37


Bài ĐọcIsaia 25,6-10a  -  Chúa Dọn Sẵn Cho Con Bữa Tiệc

Đức Chúa Sẽ Đãi Tiệc
 
                 Các bữa tiệc mô tả trong Kinh Thánh Cựu Ước cũng như Tân Ước đều có ý nói tới lòng quảng đại của Thiên Chúa dành cho dân Người.  Dân chúng thời cổ, tại các nước miền cận Đông, rất quen thuộc với cảnh tượng này.
 
                 Trước khi ban hành một số nghị quyết, hoặc chính sách mới, vị thủ lãnh của họ thường tổ chức những bữa tiệc linh đình, để qui tụ và thiết đãi các giới chức thẩm quyền trong nước.  Trong bài đọc hôm nay, dường như Chúa cũng đích thân ban cho toàn thể nhân loại một nghị quyết mới!
 
                 Isaia phác họa một bữa tiệc, với mục đích trình bày tình yêu và lòng quảng đại của Thiên Chúa.  Hôm nay, Isaia dùng bữa tiệc để tiết lộ cho dân chúng biết ý định của Thiên Chúa, và giới thiệu một kế hoạch hoạt động của Người.  Chúa hứa là sẽ dùng vinh hiển cuối cùng để chiến thắng sự chết.
 
                 Đọc những lời của Isaia, tâm trí chúng ta thắc mắc, không biết sự vinh hiển của Đức Giêsu trên thập giá như thế nào, mà lại có thể tiêu diệt được sự chết!  Isaia cho biết, vui mừng trong vinh hiển của Chúa sẽ đến với ‘’toàn dân’’: ‘’Thiên Chúa sẽ lau sạch nước mắt trên mọi khuôn mặt’’ (Isai 25,8).
 
                 Ngôn từ của Isaia cũng được thánh Phaolô nhắc tới:  ‘’Những kẻ chết sẽ chỗi dậy mà không hư nát…  Tử thần đã bị chôn vùi trong chiến thắng’’ (1 Côrintô 15,52-54).  Chiến thắng này đã được minh chứng, khi Đức Giêsu sống lại và lên trời.  Ngày nay, Đức Giêsu cũng kêu gọi chúng ta theo Người, bằng sự chết, dưới hình thức đón nhận bí tích Rửa tội, để kết hợp với Người trong bữa tiệc Nước Trời.
 
                 Đối với chúng ta, mầu nhiệm Nước Trời là một vấn đề qúa khó hiểu.  Ngay cả các tác giả Kinh Thánh cũng gặp khó khăn khi tìm ngôn từ để diễn đạt những thần kiến của mình về Nước Trời.  Thánh Phaolô nhấn mạnh:  ‘’Điều mắt chẳng hề thấy, tai chẳng hề nghe, lòng người không hề nghĩ tới, đó lại là điều Thiên Chúa đã dọn sẵn cho những ai yêu mến Người’’ (1 Côrintô 2,9).
 
                 Nhưng, ngôn ngữ bình thường của con người chỉ có thể nói được rằng Nước Trời vô cùng tuyệt hảo!  Đức Giêsu so sánh Nước Trời như một bữa tiệc sang trọng, ở đó, chúng ta cùng dự chung với Người. Chúa muốn chúng ta nâng tâm hồn và trí khôn lên để thưởng thức Nước Trời ngay từ bây giờ.  Toàn thể nội dung khung cảnh và bữa tiệc, cũng như sự hoan lạc đều là một thực trạng đầy hứa hẹn, trong đời sống mai hậu, chứ không chỉ là ảo mộng.
 
                 Chúng ta đang ở vào một thời điểm rất quan trọng trong giòng lịch sử nhân loại, mang danh hiệu ngàn năm thứ ba và năm phụng vụ mới.  Là những người Kitô hữu, chúng ta sống với niềm hy vọng và tin tưởng chắc chắn rằng, qua sự chết và sống lại của Đức Kitô, chúng ta sẽ có được sự sống vĩnh cửu với Người.  Điều đáng ghi nhận, bất cứ một cuộc vui đón mừng năm mới hay thiên niên mới, cũng chỉ là khởi điểm, báo trước cho chúng ta một cuộc vui vĩnh cửu trong Nước Trời mà thôi.
 
                 ‘’Lạy Thiên Chúa Cha, vì khó có thể hình dung được những sự trên trời, nên tâm trí con chỉ chạy theo những gì thuộc về thế gian.  Xin giúp con hiểu rõ ơn cứu độ, mà Chúa đã ban cho con, tượng trưng một bữa tiệc Nước Trời do Chúa đã hứa.  Nhờ sức mạnh Thần Linh, xin ban cho con một tương lai tràn đầy hy vọng.  Amen.’’

 
Tin MừngMátthêu 15,29-37  -  Thầy Chạnh Lòng Thương Đám Đông

Đức Giêsu Chữa Khỏi Nhiều Người Và
Hoá Bánh Ra Nhiều

               Lòng từ bi của Đức Giêsu không bao giờ tàn phai.  Bất cứ bệnh nhân nào đến xin chữa lành, Đức Giêsu đều ra tay cứu giúp, và an ủi cả:  Người chưa bao giờ xua đuổi ai.  Ngay cả những khi rất mệt nhọc thất vọng, ước ao được sống một mình trong chốc lát, Đức Giêsu cũng không nỡ lòng bảo bệnh nhân ra về:  Việc quan trọng nhất đối với Người là giúp đỡ những kẻ đang ở trong tình cảnh cùng quẫn. Chúng ta có thể tin chắc chắn rằng, Đức Giêsu hôm nay vẫn như thế.
 
                 Đức Giêsu hằng yêu mến và tỏ lòng từ bi đối với chúng ta, mỗi khi chúng ta đến cùng Người, và chúng ta có thể tin chắc rằng, Người muốn chữa lành và chúc phúc cho chúng ta.  Tuy nhiên, mỗi khi phạm tội, chúng ta có thể chạy đến với Người, để cáo lỗi, và lúc ấy chúng ta sẽ được Người ban ơn tha thứ.  Đức Giêsu có quyền năng trên sự dữ và tội ác, nên chúng ta cảm thấy vô cùng sung sướng vì được Người giúp đỡ.  Người có thể giải cứu chúng ta ra khỏi vòng tù hãm của tội lỗi và lo sợ.  Đức Giêsu có thể làm cho chúng ta nhiều hơn lòng chúng ta mong ước.
 
Lòng từ bi của Người không bao giờ tàn lụi, mặc dù Người đã chữa lành vô vàn bệnh nhân.  Người cũng mục kích cảnh đói khát nơi quần chúng, nên Người  tìm cách giải quyết vấn nạn ấy ngay.  Điều đáng ghi nhận là Người đã không biến hóa thực phẩm từ hư không:  nhưng Người có thể làm cho một ít thực phẩm - do các môn đệ cung cấp - thành nhiều.  Nếu dâng cho Người một chút gì đó mà chúng ta có, người có thể làm thành thật nhiều, đủ cung cấp cho chính mình và những người chung quanh.
 
Hôm nay, Đức Giêsu muốn nuôi dưỡng chúng ta, nhưng điều tiên quyết thúc giục chúng ta nên làm, là nâng tâm hồn lên tới Chúa trong khiêm tốn và tin yêu. Người muốn ban nhiều ân sủng cho chúng ta, nhưng ân sủng cao trọng nhất chính là Người.  Người là bánh ban sự sống, và nếu ăn bánh này, chúng ta sẽ có sự sống đời đời.  Ngôn ngữ Hy Lạp xử dụng chữ ‘’Eucharist- Thánh Lễ’’để nhớ tới việc Đức Giêsu dâng lời cảm tạ, trước khi bẻ bánh (Mátthêu 15,36).
 
Trong ‘’Thánh Lễ hoặc Bữa Tiệc Thánh’’, linh mục cũng dâng lời cảm tạ rồi bẻ bánh, và chính trong ‘’Thánh Lễ’’, Đức Giêsu hiến thân mình cho chúng ta cách sâu đậm hơn.  Chúng ta nên dâng lời cảm tạ, mỗi khi tiếp rước Đức Kitô trong Thánh Lễ, vì những ân phúc Người đã ban cho chúng ta - hiện nay cũng như mai hậu.
 
‘’Lạy Chúa Giêsu, Chúa là Bánh Sự Sống.  Chúng con cảm tạ tình yêu và lòng từ bi vô tận của Chúa đã ban cho chúng con. 

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 1 Mùa Vọng

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 1 Mùa Vọng
Các bài đọc trích sách: - Isaia 11,1-10; - Thánh Vịnh 72,2.7-8.12-13.17; - Luca 10,21-24


Bài ĐọcIsaia 11,1-10  -  Người Làm Bá Chủ Biển Cả

Sẽ Chẳng Còn Ai Tác Hại Và Tàn Phá

                 Đường lối làm việc của Chúa khác đường lối con người.  Dân Do Thái nghĩ rằng, Đấng Mêsia là một vị vua, sẽ đến trong vinh quang và quyền lực, có thể tiêu diệt toàn bộ kẻ thù của họ.  Nhưng, Người đã xuất thân từ một nơi hèn hạ nhất – hang bò lừa ở Bélem và trong căn nhà lụp xụp của bác thợ mộc tại Nagiarét.
 
              Thực tế, Đức Giêsu có quyền kế vị các vua lớn nhất Israel, điển hình là Đavít và Sôlômôn, mà chúng ta nhắc tới qua trình thuật hôm nay.  Như chúng ta biết, vào lúc Đức Giêsu giáng trần, thì dòng dõi Đavít hầu như đã suy yếu, đang đi dần tới chỗ lu mờ.  Tất cả thân cây lớn mạnh trước kia, chỉ còn lại một nhánh nhỏ này mà thôi, nhưng, từ nhánh nhỏ ấy, mọc lên chồi non, có thể cứu vớt toàn thể trần gian.  Thân cây tưởng như đã chết, nhưng vẫn còn có thể nẩy sinh chồi non, đem hy vọng và sự sống mới đến cho các tạo vật.
 
                 Chồi non ấy đã lớn lên và trở thành một vị vua hùng mạnh hơn tất cả các tổ phụ của Người – nhưng vương vị của Người không được xác định và bị nhiều người khinh chê, đúng như ngôn sứ Isaia đã viết:  ‘’Người tôi trung đã lớn lên tựa chồi cây trước nhan thánh, như khúc rễ trên đất khô cằn.  Người chẳng còn dáng vẻ, chẳng còn oai phong đáng chúng ta ngắm nhìn, dung mạo chẳng còn gì khiến chúng ta ưa thích’’ (Isaia 53,2).
 
                 Các môn đệ đầu tiên đi theo Đức Giêsu cũng là những kẻ tầm thường và dốt nát, đồng thời còn bị thành phần khôn ngoan và quyền thế trong xã hội thời bấy giờ khinh miệt.  Thực trạng này giúp chúng ta thêm phấn khởi, vì biết rằng, chúng ta là cũng những kẻ không đủ tốt lành, chẳng xứng đáng phục vụ Chúa; nhưng Người là Đấng kêu gọi va ban sức mạnh cho chúng ta.  Không cần tài năng xuất chúng và thông minh phi thường chúng ta mới có thể thực thi ý Chúa được; chỉ cần một điều duy nhất là khiêm nhường và sẵn sàng mở rộng tâm hồn tiếp rước Chúa là đủ.
 
                 Chúa Giêsu đã được tràn đầy Thần Linh, Đấng dẫn đưa Người tới khôn ngoan và chính trực.  Chỉ có Đức Giêsu là hoàn hảo, bởi vì Thần Linh Chúa đã sắp đặt chu đáo mọi diễn biến, từng giây phút trong cuộc sống của Người.  Nhờ sự chết và sống lại của Người, mà Thần Linh ấy luôn trực chờ nơi chúng ta và Thiên Chúa sẵn sàng quảng đại tuôn đổ Thần Linh của Người trên chúng ta, nếu chúng ta quay về với Người.
 
                 Tự nhận mình nhỏ bé và bất lực, nhưng nếu cùng nhau dâng lời cầu nguyện, xin Thần Linh Chúa ban cho chúng ta sự khôn ngoan và sức mạnh, thì chúng ta có thể đem về cho Người rất nhiều hoa trái.
 
                 ‘’Lạy Chúa Giêsu, chúng con cảm tạ, vì Chúa đã tự hạ mình đi vào trần gian với chúng con, như một phàm nhân, và đã chết trên thập giá vì tội lỗi chúng con.  Chúng con biết, ngoài Chúa ra, chúng con chẳng làm được gì.  Chúng con nài xin Chúa ban Thần Linh Chúa đến, hướng dẫn và ban sức mạnh cho chúng con, để chúng con thực thi ý Chúa.  Amen.’’
                  

Tin MừngLuca 10,21-24  -  Cha Tôi Đã Giao Phó Mọi Sự Cho Tôi


Vâng Lạy Cha, Vì Đó Là Điều Đẹp Ý Cha

               Thiên Chúa tỏ mình ra cho nhân loại dưới nhiều hình thức khác nhau:  ‘’Những gì người ta có thể biết về Thiên Chúa, thì thật là hiển nhiên trước mắt họ, vì chính Thiên Chúa đã cho họ thấy rõ’’ (Rôma 1,19-20).  Các trình thuật trong Kinh Thánh Cựu Ước nói lên những việc Thiên Chúa đã làm, để tỏ mình ra cho Dân Israel biết:  những việc đã làm chứng minh quyền năng và tình yêu bất tận, Người dành cho Dân riêng của mình. Người cũng nói với chúng ta qua các ngôn từ trong giao ước và các ngôn sứ, quảng diễn bản tính của Người, cũng như những gì Người chờ đợi ở nơi nhân loại.
 
                 Tuy nhiên, việc Thiên Chúa tỏ mình ra cách lớn lao nhất được thông qua nơi Đức Giêsu:  ‘’Người là phản ánh vẻ huy hoàng, là hình ảnh trung thực của bản thể Thiên Chúa.  Người là Đấng dùng lời quyền năng của mình mà duy trì vạn vật.  Sau khi đã tẩy trừ tội lỗi.  Người lên ngự bên hữu Đấng Cao Cả trên trời’’ (Do Thái 1,3).  Các nghị phụ tại Công Đồng Vatican II suy giải:
[Đức Giêsu đã] thành đạt và hoàn tất việc Mặc Khải, và xác định các điều ấy bằng những tác vụ thánh.  Mọi việc làm bằng sự hiện diện hoặc tuyên cáo của Người đều được kể là hữu hiệu: lời nói cũng như việc làm, điềm thiêng và dấu lạ, nhưng hơn tất cả là sự chết và sống lại, rồi cuối cùng là việc sai Thần Linh sự thật của Người đến trong thế gian. Người cho biết, Thiên Chúa ở cùng chúng ta, để giải thoát chúng ta ra khỏi tình trạng u tối và sự chết, rồi cho chúng ta chỗi dậy để hưởng sự sống bất diệt’’ (Dei verbum 4).
 
Các sự kiện liên hệ tới Đức Giêsu đều là chính điểm, mà Thiên Chúa muốn bày tỏ cho chúng ta biết về Người.  Thiên Chúa muốn dậy bảo chúng ta hiểu rõ các sự kiện ấy, đồng thời giúp chúng ta hoàn toàn am tường.  Thần Linh Chúa có thể làm cho chúng ta thay đổi, từ trạng thái chấp thuận thực thi các sự việc theo bản năng tự nhiên, sang nhận thức của con tim.
 
                 Đức Giêsu cảm thấy vui mừng, vì các sự thật được giấu kín, không cho bậc khôn ngoan thông thái biết, nhưng lại mặc khải cho những kẻ bé mọn; trái ngược giữa những người nghĩ mình không cần tới Chúa và những người mở rộng tâm trí đến với Chúa bằng thái độ khiêm tốn.
 
Mùa Vọng này, chúng ta hãy cùng nhau đến trước nhan thánh Chúa, và nài xin Người ban cho chúng ta sự hiểu biết trong sáng về mầu nhiệm Nhập Thể, mà chúng ta chuẩn bị cử hành trong thời điểm hiện nay.  Ngay khi được Đức Giêsu tỏ lộ cho chúng ta biết Chúa Cha, thì Chúa Cha cũng vui mừng tiết lộ cho chúng ta biết Người Con, và Chúa Thánh Thần dậy bảo chúng ta biết về cả hai Đấng.
 
Nhận biết rằng, khi chúng ta có được kiến thức sâu xa, chúng ta không chỉ am tường các sự thật về Thiên Chúa, mà còn dễ dàng tiến lại gần đời sống của Ba Ngôi Thiên Chúa nữa, đồng thời còn cảm thấy thật sự vui mừng, vì đã được Thiên Chúa ban tặng hồng ân cao trọng ấy.
 
‘’Lạy Chúa, chúng con biết, Chúa hân hoan tỏ lộ cho chúng con biết Chúa.  Chúng con nài xin Chúa, nhân dịp Mùa Vọng này, dậy chúng con hiểu biết hơn về mầu nhiệm Nhập Thể của Con Chúa, hầu trong ngày lễ Chúa Giáng trần, chúng con có thể cử hành việc Người trở lại với niềm vui mới.’’

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 1 Mùa Vọng

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 1 Mùa Vọng 
Các bài đọc trích sách: - Isaia 2,1-5; Thành Vịnh 122,1-9; - Mátthêu 8,5-11

 
Anh Em Hãy Tỉnh Thức Và Cầu Nguyện

 
Bài đọc:  Isaia 2,1-5Ta Cùng Trẩy Lên Đền Thánh Chúa!

Trong Tương Lai, Núi Nhà Đức Chúa
Vươn Mình Lên Trên Hết Mọi Ngọn Đồi

             Cũng như hầu hết các lời tiên báo ghi trong Kinh Thánh, sách ngôn sứ Isaia diễn tả thời đại của ông, cũng như thời hậu lai.  Bài đọc hôm nay cho biết ý định của Thiên Chúa là muốn chúng ta phục hỗi tâm hồn, và tìm được sự bình an. 

Việc làm này Thiên Chúa đã thực hiện, khi Người dẫn Dân Người ra khỏi cảnh nô lệ, và đưa họ vào miền đất hứa; ngoài ra, Người còn báo trước ơn cứu độ, mà Đức Giêsu đem lại cho chúng ta, qua sự chết và sống lại của Người.  Lời nói bóng bẩy sau đây, chứng tỏ một Giáo Hội xuất hiện với các điều đã hứa:  ‘’Vì luật pháp sẽ ban ra từ Sion và lời Chúa sẽ phát ra từ Giêrusalem’’ (Isaia 2,3).
 
Đức Giêsu đến để thiệt lập bình an vĩnh cửu, và giải cứu chúng ta khỏi vòng thống trị của tội tỗi, ma qủi và thế gian.  Đức Giêsu là sự bình an đích thực.  Chúng ta nên trở về với Người, để tâm hồn được bình an và đón nhận đức khôn ngoan, cũng như lời chúc phúc, hầu có thể làm tròn bỗn phận của người Kitô hữu là đem sự bình an đến cho mỗi cá nhân và mọi dân tộc.
 
Thánh Augustin nói:  ‘’bình an là trạng thái yên ổn trong mọi từng lớp xã hội.’’  Nếu tâm hồn và trí khôn chúng ta thiếu sự bình an, thì đời sống trở nên bất ổn, nguyên nhân là vì chúng ta tỏ ra lạnh lùng trước ân sủng của Thần Linh, tức là tâm hồn chúng ta chỉ hướng về các hành động có tính cách làm lợi cho bản thân mà thôi.  Bất ổn càng nhiều thì hỗn loạn càng gia tăng, và mỗi ngày, ơn bình an nơi chúng ta càng sút giảm.
 
Đức Giêsu nói:  ‘’Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. ‘’Thầy ban cho anh em không như thế gian ban tặng.  ‘’Lòng anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi’’ (Gioan 14,27).  Sự bình an mà Đức Giêsu đem đến không giống như chúng ta suy nghĩ; sự bình an của Chúa chỉ đến, khi chúng ta sẵn sàng gạt bỏ bản năng độc đoan teo thói thế tục; vì sự bình an và ân sủng không phải là thứ dễ tìm kiếm, nhưng cần được Chúa hướng dẫn, đặc biệt là phải thường xuyên xét lại đời sống của mình, xem có đi trên con đường Chúa chỉ vẽ không.  Con đường ấy đòi hỏi nơi chúng ta một thái độ khiêm tốn và với long sám hối.
 
Cầu nguyện với long khiêm tốn và thống hối, Chúa sẽ tuôn đổ muôn vàn ơn phúc của Người xuống cho chúng ta; và nhờ ánh sang ân sủng đó, chúng ta bắt đầu cảm nhận được sự bình an đ1ich thực của Chúa, đó là sự bình an mà chúng ta không thể tìm kiến được, do công trạng riêng của mình, nhưng nhờ long thống hối, mà Chúa ban cho chúng ta cách nhưng không.
 
Mùa Vọng là thời gian chuẩn bị đón mừng Hoàng Tử Hòa Bình đế; đây cũng là thời gian lý tưởng nhất để chúng ta xét lại đời sống cá nhân, tìm kiếm ơn phúc qua bí tích Hòa Giảo, và kêu xin Chúa ban cho chúng ta sự bình an do chính Người đem đến.
 
                 ‘’Lạy Chúa Thánh Thần, xin ban cho chúng con ơn thống hối.  Xin tái tạo sự bình an của Chúa nơi tâm hồn chúng con, và giữa các dân tộc.  Amen.’’
  
Tin MừngMátthêu 8,5-11  -   Ngài Chỉ Nói Một Lời Là Tôi Khỏi Bệnh

Thưa Ngài, Tôi Chẳng Đáng Ngài Vào Nhà Tôi

                 Viên đại đội trưởng là một người phi thường.  Ông là người phi thường; thứ nhất, bởi vì ông là một người thuộc quân đội Rôma đang chiếm đóng Israel, tức là nhân vật có thẩm quyền, thế mà ông lại kêu xin sự giúp đỡ của một người nghèo túng Do Thái.  Chắc chắn ông đã suy nghĩ kỹ trước khi hành động như vậy, bởi vì mọi người sống chung quanh đều là thuộc hạ của ông; hơn nữa, có thể ông đã từng khinh chê lòng tin của một dân tộc đang bị thống trị.
 
                 Vì thế, thái độ của viên đại đội trưởng được kể là cực kỳ khiêm tốn.  Có thể, ông đã từng chứng kiến việc Đức Giêsu chữa lành cho bệnh nhân, đã nghe Người nói với dân chúng, nên ông xác quyết là Người có quyền năng và sức mạnh đích thực - đến từ Thiên Chúa.  Thứ hai, ông là người phi thường, bởi vì, mặc dù là một người thuộc thành phần quan trọng như vậy, mà ông vẫn luôn lưu tâm, săn sóc đời sống của một trong số các đầy tớ của mình.

                 Điều phi thường đáng kể nhất, có lẽ vì viên đại đội trưởng đặt hết niềm tin vào Đức Giêsu, đến nỗi ông không muốn Đức Giêsu đến nhà mình:  ông cảm thấy mình chẳng xứng đáng, và dường như ông cũng còn biết rõ, một người Do Thái sùng đạo chẳng bao giờ muốn bước chân vào nhà một người Dân Ngoại.  Ông dám đoan chắc, rằng muốn chữa lành cho tên đầy tớ của mình, Đức Giêsu chỉ cần dùng lời nói mà thôi.
 
                 Đức Giêsu không bao giờ ngoảnh mặt làm ngơ trước những ai tin tưởng chạy đến với Người.  Đức Giêsu rất muốn vào nhà viên đại đội trưởng để chữa lành cho tên đầy tớ của ông, nếu có lời kêu cầu – mà không cần biết viên đại đội trưởng là một người thuộc Dân Ngoại và là một trong số các thành viên thuộc đội quân Rôma đang chiếm đóng Israel.  Đức Giêsu không chỉ chữa lành cho tên đầy tớ của viên đại đội trưởng, mà còn khen ngợi ông có lòng tin mạnh mẽ hơn tất cả các thành phần khác, Người đã gặp từ trước tới nay.
 
                 Khiêm tốn và tin tưởng là các đức tính mà chúng ta cũng nên có, nếu chúng ta muốn đón nhận những gì mà Đức Giêsu cần ban cho.  Chúng ta nên khiêm tốn nhìn nhận mình yếu đuối, cần được chữa lành, và tin tưởng rằng, Đức Giêsu có đầy đủ quyền năng, và ước ao cứu giúp chúng ta. 
 
                 Mùa Vọng này, chúng ta hãy cùng nhau đến trước nhan thánh Chúa, ăn năn và thống hối về tội lỗi chúng ta đã vấp phạm, và xin Người dủ lòng thương tha thứ, đồng thời ban cho chúng ta một cuộc sống mới.  Đức Giêsu muốn đến và cư ngụ trong căn nhà tâm hồn chúng ta, mặc dù, giống như viên đại đội trưởng, chúng ta không xứng đáng tiếp rước Người.
 
                 Bài Tin Mừng hôm nay còn nhắn bảo chúng ta rằng, Đức Giêsu đến để đem Dân Ngoại, cũng như dân Do Thái, vào vương quốc, đồng thời nhắc nhở chúng ta hãy trông đợi - trong vui mừng và hy vọng - thời gian mà ‘’nhiều người, từ phương đông phương tây, sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Ápraham, Ixaác và Giacóp trong Nước Trời’’ (Mátthêu 8,11).
 
                 ‘’Lạy Chúa Giêsu, chúng con không xứng đáng tiếp rước Chúa, nhưng xin Chúa phán một lời thì chúng con được chữa lành.  Chúng con cảm tạ Chúa, vì một ngày nào đó, chúng con sẽ hân hoan tham dự bữa tiệc Nước Trời với Chúa.’’  



Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

MÙA VỌNG - Chúa Nhật I Mùa Vọng - Năm B

MÙA VỌNG

Marana tha! Lạy Chúa Giêsu, Xin Ngự Đến.


Mùa Vọng là thời gian chuẩn bị đón Mừng Chúa Giáng Sinh. 
Mục đích chính trong việc tổ chức mừng Chúa Giáng Sinh là
thờ lậy, ca tụng, sùng kính và tôn vinh Đức Giêsu,
Người Con, Ngôi Hai Thiên Chúa, xuống thế làm người,
trong cảnh cơ hàn và đã sống như mọi phàm nhân.
Từ đó, chúng ta đã khám phá được ý nghĩa sự hiện hữu của con người –
Đức Giêsu, Đấng có thể trả lời cho chúng ta biết ‘’Tại Sao’’.
Người là Khởi Đầu và là Kết Thúc.
Một ngày nào đó, mọi tạo vật sẽ phải nhìn nhận
Người là Chúa và Là Đức Vua.
Chúng ta được mời gọi làm việc
sùng kính, thờ phượng, ca tụng và tôn vinh
Đức Giêsu trong suốt Mùa Vọng và Mùa Giáng Sinh.
Các Giám Mục nhóm họp tại Công Đồng Vatican II
đã đồng tâm phát biểu lời ngọt ngào sau đây:
‘’Đón nhận bản tính nhân loại, Đức Giêsu Kitô, Thầy Cả Thượng Phẩm
của giao ước mới và vĩnh cửu, đã dấn thân vào cảnh
lưu đầy trần thế, mà thánh vịnh muôn đời hát khen khắp thiên đình.
Người liên kết và hòa hợp với toàn thể cộng đồng nhân loại
đồng thanh hát bài ca thánh thiện để tôn vinh’’ (Sacrosantm concilium 83)
Hy vọng, với các bài Thánh Kinh từ các nghi lễ phụng vụ
sẽ giúp chúng ta nâng cao tâm hồn, dâng lời ca tụng
Thiên Chúa hằng hữu đã sai Người Con xuống trần gian.
Xin bình an và hoan lạc trong Mùa Chúa Giáng Sinh
đến vời toàn thể chúng ta và mọi gia đình.


    


M ÙA V ỌNG
PHẦN I

TỪ NGÀY 1 ĐẾN NGÀY 16
THÁNG 12

Anh Em Hãy Tỉnh Thức

 Chúa Nhật I Mùa Vọng  -  Năm B
Các bài đọc trích sách: - Isaia 63,16b-17.19b. 64.1.2b-7; - Thánh Vịnh 80,2ac+3b.15-16.18-19;
-          1 Côrintô 1,3-9; - Máccô 13,33-37

Bài Đọc 1Isaia 63,16b-17.19.64.1-2b-7  -      

Bài Đọc 21 Côrintô 1,3-9  -   

Tin Mừng:  Máccô 13,33-37  -  Lạy Chúa Tể Càn Khôn, Xin Trở Lại


                 ’’Anh chị em rất yêu qúi!  Đây là thời gian thuận lợi để Lời Thánh Linh, ơn cứu độ, sự bình an và hòa giải được tỏ lộ.  Đây là một Mùa Vọng vô cùng cao trọng.  Đây là thời điềm mà các tổ phụ và các ngôn sứ mong đợi, thời điềm mà thánh Simêon vui mừng khi được xem thấy… Trong mùa này, Giáo Hội cử hành các lễ nghi phụng vụ trọng thể.  Cả chúng ta nữa, là những người, với lòng tin yêu, cũng cần quan tâm cách đặc biệt, để dâng lời ngợi khen và cảm tạ Thiên Chúa, đã vì lòng từ bi và nhân hậu, qua mầu nhiệm thánh này, tỏ mình ra cho chúng ta’’ (thánh Charles Borrpmeo).

                 Ở vào thiên niên kỷ thứ ba này, mọi người trong chúng ta càng thiết tha mọng đợi ngày Đức Giêsu Kitô trở lại hơn bao giờ hết.  Chẳng còn bao lâu nữa, Người sẽ trở lại; vì đã hơn hai ngàn năm trôi qua, kể từ ngày Chúa giáng trần đến nay.  Việc Đức Giêsu Kitô trở lại, định rõ vai trò hiện hữu của Giáo Hội, là chuẩn bị ngày Đức Giêsu Kitô trở lại.

                Thứ nhất, Giáo Hội chuẩn bị dưới hình thức rao giảng đến muôn dân Tin Mừng, đã được Đức Giêsu ủy thác, hầu mọi người tin ở nơi Người. Thứ nhì, như một vị Hôn Thê của Người, Giáo Hội luôn đồng hành với Đức Giêsu, để đến với Thiên Chúa Cha. Cứ mỗi năm, hoặc mỗi thế kỷ trôi qua, thì sự trở lại của Đức Giêsu như gần kề, và lời Chúa mời gọi Giáo Hội càng trở nên khẩn thiết hơn.  Đức Kitô sẽ trở lại, vào một ngày gần đây, nhưng vấn đề cần đặt ra là, chúng ta đã chuẩn bị chu đáo và sẵn sàng đón rước Người chưa?

                 Vì không ai biết chắc chắn, vào thời điểm nào, Đức Kitô sẽ trở lại, nên chúng ta phải luôn luôn chuẩn bị sẵn sàng.  Đức Giêsu sẽ trở lại như một vị thẩm phán, để xét xử và tưởng thưởng, về những việc tốt lành chúng ta đã làm, đồng thời trừng phạt, vì các lỗi lầm chúng ta đã vấp phạm.
 
                 Chuẩn bị, đòi hỏi nơi chúng ta một sự sám hối đích thực, phát xuất từ trong thâm tâm:  ’’Triều đại Chúa đã đến gần, anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng’’ (Máccô 1,15).  Như thế, chúng ta nên biến Mùa Vọng này thành một mùa sám hối thật sự sâu xa.  Nhẫn nại và hy vọng là thái độ chuẩn bị rất ý nghĩa.  Khi Đức Giêsu Kitô trở lại, tức là công cuộc cứu chuộc của Người đã tiến đến chót đỉnh vinh quang, và lúc đó, giá trị cao qúi của mọi tạo vật trong lịch sử sẽ được tiết lộ.

                 Điều mà thế gian xác quyết là thành đạt, có thể lại là thù nghịch trước triều đại Đức Kitô.  Điều mà thế gian cho là điên dại và vô dụng, có thể lại góp phần quan trọng trong việc kiến tạo vương quốc trên Trời.

                 Tất cả các ý tưởng thầm kín, riêng tư và mọi hành động, kể cả các thành qủa của chúng ta đều được tỏ lộ.  Tất cả các việc bác ái, từ thiện, nhẫn hay chịu đựng, dù nhỏ bé li ti, hoặc các hành vi bày tỏ đức tin hay tuyệt vọng, cũng đều được tiết lộ, và được kể là điểm then chốt trong việc xây dựng hoặc phá hủy vương quốc Thiên Chúa.

                 Chúng ta hãy làm cho Mùa Vọng này trở thành một mùa tái dấn thân xây dựng vương quốc Thiên Chúa tại trần gian.

                 ’’Lạy Chúa Giêsu, con đã chuẩn bị sẵn sàng cho ngày Chúa trở lại.  Ngàn năm thứ ba đang diễn biến nơi con, xin cho con thật lòng sám hối.  Xin tái tạo tâm hồn con, để con biết quan tâm tới ’’những điều chân thật, những điều cao qúi, những điều chính trực, những điều đáng mến, những điều đức hạnh’’ (Philípphê 4,8), và như thế, con sẽ có thể tiếp tay xây dựng vương quốc Chúa.  Amen.’’

***

Chúa Nhật Thứ Nhất Mùa Vọng
Dẫn Đầu Các Bài Đọc Năm B

***











Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 34 Thường Niên - Năm Chẵn

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 34 Thường Niên  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Khải Huyền 22,1-7;- Thánh Vịnh 95,1-2.3-5.6-7; - Luca 21,34-36


Hãy Đến Đây Ta Reo Hò Mừng Chúa

Chẳng Bao Lâu Nữa Ta Sẽ Đến

                 Vào một ngày nào đó, lịch sử nhận loại sẽ kết thúc.  Vào một ngày nào đó, thời gian sẽ đứng im.  Vào một ngày nào đó, trái đất sẽ không còn nữa, và vào một ngày nào đó, mỗi người trong chúng ta sẽ phải chết.  Dù chúng ta thích hay không, thì các sự kiện nêu trên luôn là thực tế trong cuộc sống con người. 

Qua bài đọc hôm nay, chúng ta tiến tới cực điểm lá thư của Gioan gửi Giáo Hội bị bách hại.  Lời khích lệ cuối cùng của Gioan đã được chuyển tải tới nhân loại trong suốt dòng lịch sử con người – kiến thức dồi dào của Gioan tạo cảm hứng, khi nghe biết số phận vinh quang tỏa sáng, và niềm hy vọng sẽ đến với chúng ta.  Vào thời sau hết, khi lịch sử đã gấp lại như một thứ y phục cũ kỹ, thì triều đại vương quốc Thiên Chúa sẽ xuất hiện - một trời mới và một đất mới sẽ phản ánh vẻ tuyệt mỹ và sáng láng nơi Thiên Chúa vinh quang và rạng ngời.

Sự sống đời đời với tràn đầy ân phúc giúp chúng ta sẽ được giáp mặt Thiên Chúa (1 Côrintô 13,12), từ đó Người sẽ chiếu sáng trên tất cả mọi loài (Khải Huyền 22,5).  Đó là ý định, là mục đích chính yếu, là lý do về sự hiện hữu của chúng ta – trên bước đường tiến tới sự sống vĩnh cửu và cảm nhận trước thị kiến vô cùng tuyệt diệu về Thiên Chúa quyền uy, là được chia sẻ và tham dự vào chính sự sống thánh thiện và của Ba Ngôi Thiên Chúa.

Đó không phải là một ảo mộng hoặc lời hứa xuông hay ước mong hão huyền – học thuyết này xuất phát từ chính con tim thấm nhuần niềm tin nơi chúng ta, và nay chúng ta được phép đưa cặp mắt chiêm ngưỡng cái thực tế ấy.

Hôm nay, lại một năm phụng vụ nữa kết thúc - một năm với muôn ngàn hồng ân qua những nghi lễ long trọng dưới sự dìu dắt của Thần Linh. Ngày mai, chúng ta bước vào Mùa Vọng, tức là một năm phụng vụ mới của Giáo Hội bắt đầu.  Chúng ta cần dùng thì giờ để dâng lời cảm tạ Chúa đã ban cho chúng ta muôn vàn ơn phúc trong cuộc sống hằng ngày, đồng thời nhớ rằng, tất cả mọi người chúng ta đều là lữ khách trên đường trở về nhà Cha.

Kể từ khi Con Thiên Chúa sống lại từ cõi chết và lên trời, chúng ta hằng trông chờ ngày Người trở lại – chúng ta sống giữa thời đại mà Giáo Hội đang chuẩn bị ngày Đức Kitô trở lại trong vinh quang và uy quyền.

Ngày mai, hiệp cùng Giáo Hội, là những người cử hành việc đón Chúa đến lần đầu tiên:  chúng ta tự nhắc nhở mình hợp ý với Chúa Thánh Thần và Vị Hôn Thê nài xin:  ‘’Lạy Đức Giêsu, xin hãy đến.’’


‘’Alleluia, alleluia! Hãy tỉnh thức và sẵn sàng, vì bạn không biết ngày nào, giờ nào, Con Người sẽ đến.  Alleluia!’’ 

Hôm Nay Kết Thúc
Mùa Thường Niên Trong Năm Phụng Vụ 

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 34 Thường Niên - Năm Chẵn

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 34 Thường Niên  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Khải Huyền 20.1-4.11-21,2 ; - Thánh Vịnh 84,3.4.5-6a+8a; - Luca 21,29-33


Phúc Thay Kẻ Lấy Chúa Làm Sức Mạnh

Trời Và Đất Biến Mất Trước Mặt Người

                 Năm phụng vụ mới của Giáo Hội gần kề và Mùa Vọng đang đến.  Bài đọc hôm nay dẫn chúng ta tới các thực tế vĩnh cửu.  Tất cả chúng ta, một ngày nào đó sẽ được tìm thấy trong số ‘’những kẻ chết, lớn cũng như nhỏ, đứng trước ngai’’ (Khải Huyền 20,12).  Cuộc đời chúng ta tại trần thế thật ngắn ngủi, tuy nhiên đó là một thời gian lớn lao: để chúng ta có cơ hội đón nhận hoặc gạt bỏ ơn thánh sủng từ Đức Kitô ban xuống nơi chúng ta (Sách Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo 1021).  Tiếp đó là cuộc phán xét.

                 Kinh Thánh cũng như giáo huấn của Giáo Hội công giáo nói về cuộc phán xét dưới hai dạng thức: 

Thứ nhất là, chúng ta sẽ được xét xử riêng vào ngay giây phút chúng ta từ giã cõi trần. Sổ sách mà Gioan thấy (Khải Huyền 20,12) cho biết, mỗi người sẽ được tưởng thưởng, tùy theo các việc chúng ta làm và mức độ lòng tin của chúng ta đối với Đức Giêsu như thế nào.

Thứ hai là, sau khi mọi tạo vật đã nằm xuống, và lúc Đức Giêsu trở lại trong vinh quang, thì sẽ có một cuộc phán xét chung.  ‘’Chỉ mình Chúa Cha biết, đó sẽ là ngày nào, giờ nào; chỉ một mình Người quyết định về cuộc giáng lâm.  Đoạn, qua Đức Giêsu Kitô, Người sẽ công bố lời chung thẩm về tất cả dòng lịch sử.  Chúng ta sẽ biết ý nghĩa tối hậu của toàn thể công cuộc sáng tạo và toàn bộ chương trình cứu độ…  Phán xét cuối cùng tỏ lộ cho chúng ta thấy, sự công minh của Thiên Chúa sẽ toàn thắng tất cả mọi bất côn,g do các tạo vật gây nên, và tình yêu Thiên Chúa mạnh hơn sự chết’’  (Sách Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo 1040).

Chúng ta cảm thấy sợ hãi trước cuộc phán xét trong tương lai, nhưng khi đã cảm nhận tình yêu và lòng thương xót của Chúa đối với chúng ta, thì chắc chắn lo sợ sẽ biến mất (1 Gioan 4,17), và chúng ta mong đợi điều Chúa đã hứa là ban cho chúng ta sự sống đời đời với Người.  Chúng ta không hiểu và cũng không tưởng tượng nổi cuộc sống ấy thanh nhã và cao đẹp đến như thế nào:  ‘’Thiên đàng là cùng đích tối hậu và là lúc kiện toàn những khát vọng sâu xa nhất của con người, đó là hạnh phúc tuyệt hảo’’ (Sách Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo 1025).

Một thực thế tác chuyển là hỏa ngục, mà Gioan nhìn thấy, giống như biển lửa bừng bừng cháy.  Thiên Chúa không muốn bất cứ ai phải rơi vào nơi ấy, nhưng ‘’chết trong tội trọng mà không sám hối và không đón nhận tình thương đầy từ bi của Thiên Chúa, nghĩa là sẽ mãi mãi lìa xa Chúa vì sự tự do lựa chọn cho riêng chúng ta’’ (Sách Giáo Lý của Giáo Hội Công Giáo 1033). 

Sự hiện hữu của hỏa ngục là lời kêu gọi con tim sám hối và can đảm trở về trong vòng tay thân thương của Thiên Chúa, Cha chúng ta, không kể là đã bao lần chúng ta sa ngã phạm tội.


‘’Lạy Cha, xin gìn giữ chúng con khỏi sa phạm tội và che chở chúng con khỏi mọi lo âu, phiền muộn, trong khi chúng con mong đợi ngày Chúa lại đến.’’.

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 34 Thường Niên - Năm Chẵn

Thứ Năm Sau Chúa Nhât 34 Thường Niên  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Khải Huyền 18,1-2.21-23; 19,1-3.9a
- Thánh Vịnh 100,1b-2.3.4.5; - Luca 21,20-28


Hãy Nhìn Nhận Chúa Là Thượng Đế

Sụp Đổ Rồi, Thành Babylon Vĩ Đại

                Bài đọc hôm nay lại kêu gọi chúng ta, là những kẻ từ cõi trần, nâng tâm hồn lên, hiệp thông với Gioan tại vương quốc trên trời.  Chúng ta được trao ban một nhân vật, đến để nhắc nhở chúng ta về công lý và sức mạnh của Thiên Chúa, trong lãnh vực xét xử thành Babylon vĩ đại, nơi mọi thứ thần ô uế và các hình thức xấu xa của nhân loại xuất hiện.

                 Trong khi chúng ta xác nhận tình trạng qúa xấu xa tại trần gian hiện nay,  thì những kẻ gây nên tệ trạng dường như vẫn đứng xa hoặc ngoài vòng pháp luật, nhờ nắm quyền lực trong tay.  Tâm trí chúng ta không hiểu rõ sức mạnh nào, trong khoảnh khắc, có thể đem mọi xấu xa ở trần gian ra trước ánh sáng công lý, nhưng điều này xảy ra đúng như lời thiên thần loan báo:  ‘’Hỡi Babylon, thành phố hùng cường, chỉ trong vòng một giờ, người đã bị xét xử’’ (Khải Huyền 18,10). 

                 Thiên Chúa sẽ thiêu hủy và xét xử Babylon (thế gian) ngay tức khắc, vào thời điểm thuận tiện, nhưng chỉ sau khi Dân Người được kêu gọi rời bỏ những xấu xa đang bao vây họ:  ‘’Hỡi dân Ta, hãy ra khỏi thành ấy đi, để khỏi thông đồng với tội lỗi của nó và hứng lấy các tai ương dành cho nó’’ (Khải Huyền 18,4).

                 Họ không cảm thấy khó khăn trong việc thẩm định quyền năng và vinh quang Thiên Chúa, cùng với ơn cứu độ và chính nghĩa Người ban xuống cho các dân các nước.  Phản ứng của họ là tự nguyện thờ phượng và ca tụng Chúa, qùi gối phủ phục tôn vinh trước nhan thánh Người -  có một sự khác biệt dẫn tới con đường  sùng kính Chúa, Đấng Cứu Chuộc chúng ta!
 
                 Chúng ta không ngừng được kêu gọi từ bỏ các yếu đuối trong thế gian, để có thể sống bên cạnh Chúa Cha, mà muôn vàn thần thánh trên trời đang ngày đêm hát khen và tung hô Đấng không bao giờ thay đổi – trong việc tạo dựng và gìn giữ thế gian - quyền năng Thiên Chúa luôn vững bền. Cũng vậy, sự khôn ngoan và công chính của Người không lay chuyển, mặc dù tội lỗi chúng ta đáng chịu hình phạt đời đời, nhưng lòng thương xót Chúa tuôn trào xuống nơi chúng ta, khi chúng ta ăn năn, sám hối và đón nhận ơn cứu độ, nhờ sự chết của Đức Giêsu trên thập giá.  Đó là những điều kỳ diệu mà Thiên Chúa đã làm, khiến thiên đàng vui mừng và ca tụng Người – ‘’hallelujah!’’ nghĩa là ‘’đúng như thế’’, ‘’chúc tụng Thiên Chúa.’’

                 Chúng ta nên cầu xin Thần Linh soi sáng để chúng ta thấu hiểu các biểu tượng kỳ diệu Chúa đã làm, và biến đổi chúng thành hiện thực thích ứng với tâm trí chúng ta.  Khi sự kiện này xảy đến, thì chính Thần Linh sẽ nâng tâm hồn chúng ta lên, để chúng ta dâng lời chúc tụng và tôn vinh Chúa.  Tự sức riêng mình, chúng ta không thể ca tụng Thiên Chúa được!

                 ‘’Lạy Thần Linh, xin hãy đến, xin dạy con thấu hiểu các dấu chỉ của Thiên Chúa uy nghi, hần con có thể, cùng với thiên binh chúc tụng Chúa muôn đời. Ca tụng và vinh quang, khôn ngoan và sức mạnh, uy quyền và danh dự là của Chúa, Đấng Cứu Độ chúng con.’’   

Thứ Tư Sau Chúa Nhật 34 Thường Niên - Năm Chẵn

Thứ Tư Sau Chúa Nhật 34 Thường Niên  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Khải Huyền 15,1-4; - Thánh Vịnh 98,1.2-3b.7-8.9; - Luca 21,12-19


Chúa Ngự Đến Để Xét Xử Trần Gian

Họ Đứng Trên Biển Trong Vắt

                 Thánh Augustin có lý khi nói: ‘’Thiên Chúa theo suy nghĩ thì đúng hơn là mô tả’’, và hiện hữu thì đúng hơn là suy nghĩ.’’  Thị kiến của thánh Gioan tại Patmos kêu gọi chúng ta xử dụng sự suy nghĩ của mình và nài xin Thần Linh soi sáng để chúng ta có thể hiểu biết các sự việc của Thiên Chúa.

                 Thánh Gioan phác học một bối cảnh thật đáng ghi nhớ:  biển trong vắt pha ánh lửa, một lớp người bao quanh, tay đang đánh đàn!  Những kẻ sùng bái mà Gioan thấy, thuộc thành phần đã ‘’thắng Con Thú và bức tượng của nó’’ (Khải Huyền 15,2).  Họ tiêu biểu cho những người Kitô hữu đã sống cuộc đời vinh thắng tại trần gian, những người giữ vững niềm tin vào Đức Giêsu và ân sủng bí tích Rửa tội, hiện đang là chứng nhân sống động cho Chúa Phục Sinh.

                 Đức tin của họ chiếu sáng nơi bóng đêm thử thách và bách hại.  Họ đặt tin tưởng vào sức mạnh và quyền năng Thiên Chúa.  Miệng môi họ tràn đầy lời ca tụng và ngợi khen Thiên Chúa cũng như vương quốc của Người. Họ hát bài ca của ông Môsê (Xuất Hành 15,1-8), mỗi lần tổ chức lễ Vượt Qua, kỷ niệm ngày dân Israel vượt thoát khỏi xứ Ai Cập.  Các thánh ở trên trời hát bài ca chiến thắng của Con Chiên. 

                 Hầu hết chúng ta không cảm thấy mình đang sống cuộc đời của người Kitô hữu được vinh thắng.  Chúng ta thường chỉ để ý tới những yếu kém và sai lầm của mình – chúng ta không cảm thấy mình là những nhân chứng rất hữu hiệu, và vì thế cuộc sống của chúng ta dường như thiếu cảm giác vui mừng và tin tưởng, trong tư thế của một người Kitô hữu.  Tại sao lại thường xảy ra như vậy?  Vần đề có lẽ rất  đơn giản và do đó dễ dàng sửa đổi.

                 Vấn đề cần đặt ra là chúng ta đang mất cảm nhận một sự thật rất rõ ràng là: chúng ta ít để ý tới những gì chúng ta làm cho Chúa, mà chỉ nghĩ tới những gì Thiên Chúa đã làm cho chúng ta. Những người có cuộc sống Kitô hữu năng động và vinh thắng thường tập trung nhiều vào những gì Thiên Chúa đã làm trong Đức Giêsu, những gì Thiên Chúa đang thực hiện nơi họ, và những gì Thiên Chúa có thể làm cho thế gian.  Lời cầu xin của họ là:  ‘’Lạy Chúa, đừng cho chúng con, đừng cho chúng con, nhưng cho danh Chúa cả sáng.’’  Hôm nay, chúng ta hãy hướng về Chúa, qua đoạn suy niệm về sự thật tuyện vời, như sau: 
 

           ‘’Thiên Chúa đã thi ân giáng phúc cho chúng ta’’ (Êphêsô 1,3). Chúng ta là con cái Thiên Chúa (1 Gioan 3,1). ‘’Chúng ta đã không lãnh nhận một Thần Khí khiến chúng ta trở thành nô lệ, nhưng là Thần Khí làm chúng ta nên nghĩa tử, nhờ đó chúng ta được kêu lên cùng Cha Trên Trời, ‘Abba!Cha ơi!’’ (Rôma 8,15).