Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 32 Thường Niên - Năm Chẵn

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 32 Thường Niên  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Philêmôn 7-20; - Thánh Vịnh 146,7.8-9a.9bc-10; - Luca 17,20-25


Chúa Nắm Giữ Vương Quyền Muôn Thuở

Xin Anh Đón Nhận Ônêximô Như Người Anh Em

               Có nhiều điều cần suy nghĩ xoay quanh phía đằng sau thư của Phaolô gửi Philêmôn, một trong số các tân tong, và là một người Kitô hữu trẻ tuổi, tận tâm tận lực, đồng thời có lẽ là đầu căn nhà Giáo Hội tại Côlôsê, vùng Tiểu Á.  Không ai biết chắc chắn, Phaolô viết thư này ở đâu; giả thuyết cho rằng tại Rôma, nhưng một số học giả hiện đại lại nghĩ là thư được hình thành trong thời gian Phaolô bị cầm tù tại Êphêsô hoặc ở Xêrarê.

                 Tình trạng nô lệ là một phần không thể thiếu trong xã hội thời Phaolô.  Tình trạng nô lệ được kể là thật sự quan yếu đối với sự phát triển kinh tế, tổ chức cơ sở hạ tầng, cũng như nâng cao phúc lợi xã hội; thiếu chế độ nô lệ, văn minh Rôma không thể tiến đạt mạnh mẽ như dự định. Phaolô không công kích việc thiếp lập chính sách nô lệ, nhưng Ngài khẳng định, trước mặt Thiên Chúa, con người được đối xử như nhau – nô lệ hay tự do (Galát 3,28) – và tự do đích thực trong Đức Giêsu (1 Côrintô 7,22).

Mọi cảnh huống diễn ra quanh con người Onêximô không rõ ràng. Người ta có thể nghĩ là anh này đã ăn cắp tiền bạc hoặc gây thiệt hại cho chủ nhân về vấn đề tài chính, rồi trốn chạy.  Sự chết là hình phạt cho một hành vi tội phạm như vậy.

Tên ‘’Onêximô’’ vừa có nghĩa là ‘’hữu dụng’’ vừa có nghĩa là ‘’hữu ích’’, và dường như Phaolô cảm thấy hài lòng về trò chơi chữ, khi Ngài ám chỉ một tội nhân:  ‘’Trước kia anh ta là kẻ vô dụng… nay anh ấy thực sự là người hữu ích’’ (Philêmôn 7,11).  Dù hành vi phạm tội trong qúa khứ, thì Ônêximô cũng nhận được ân sủng đức tin, nhờ sứ vụ của Phaolô.  Hoa trái gặt hái được từ sứ vụ này là:  Ônêximô muốn được hòa giải với chủ nhân của mình. 

Phaolô có thẩm quyền ban lệnh cho Philêmô bãi bỏ hình phạt theo luật lệ đã qui định, và cho Ônêximô được tự do.  Phaolô không lợi dụng địa vị của mình, nhưng đúng hơn là nài xin Philêmô giúp Ngài, với tư cách là một người anh em trong Đức Kitô.  Phaolô chấp nhận mang bất cứ món nợ hoặc gánh nặng nào do hành vi bất xứng của Ônêximô gây nên. 

Phaolô thường chỉ trích cảnh nô lệ bất công – nhưng người ta có thể chứng kiến cách Ngài để ý tới việc cải thiện và đổi mới xã hội dưới hình thức trở về từ ngay nội tâm.  Tầm nhìn của Phaolô về một xã hội được củng cố vững chắc phát xuất từ việc thật lòng sám hối, yêu mến tha nhân, bình đẳng trước mặt Thiên Chúa, và phẩm cách duy nhất nơi mỗi cá nhân được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa. 
Luận lý của Phaolô thật đơn giản:  Philêmôn đã nhận được nhiều ơn lành phúc lộc, và hiện nay còn có dịp gặp lại Ônêximô, không như một tên nô lệ, nhưng như một người anh em trong đức tin, một tạo vật mới, một người con của Thiên Chúa.


             ‘’Trong Đức Kitô, mọi người chúng ta đều được tự do.  Trong Đức Kitô, chúng ta đều bình đẳng.  Trong Đức Kitô, chúng ta sở hữu một phẩm cách bất khả xâm phạm.  Trong Đức Kitô, chúng ta là những tạo vật mới và tham dự vào bản tínhThiên Chúa.  Vinh danh Đức Giêsu!

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét