Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2015

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 6 Thường Niên - Năm Lẻ

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 6 Thường Niên  -  Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Sáng Thế 4,1-15.25; - Thánh Vịnh 50,1+8.16b-17.20-21; - Máccô 8,11-13


Bài ĐọcSách Sáng Thế 4,1-15.25  -           Tại Sao Ngươi Giận Dữ?

Cain Xông Đến Giết Aben, Em Mình

                 Tội ác lan tràn nhanh chóng trên khắp trần gian như một bệnh truyền nhiễm.  Cuộc sống tại vườn địa đàng thật êm đềm và qúa lý tưởng.  Sách Sáng Thế ghi nhận vườn địa đàng thật sự yên hàn, thế mà sự hung ác và tàn bạo bất chợt xâm nhập tâm trí loài người.  Người con trai đầu lòng của Adong và Eva trở thành kẻ sát nhân tiên khởi.

                 Trình thuật Cain và Abel là một huyền thoại, cần có thêm các chi tiết khác, thì chúng ta mới hiểu rõ hơn về thảm trạng đáng tiếc này.  Chúng ta không biết chính xác, tại sao lễ vật của Abel được Thiên Chúa chấp nhận, trong khi lễ vật của Cain lại bị Người từ chối.  Chúng ta không được cung cấp đầy đủ các tình tiết nói lên mục đích dẫn tới cảnh giết người này.  Tuy nhiên, tác giả lý giải một số dữ kiện khiến tội ác lẻn vào tâm trí tạo vật do Thiên Chúa dựng nên.

                 Rõ ràng, Cain đã bị lòng ghen giận thúc đẩy mạnh, đến nỗi không thể tự chủ được, hoặc không muốn kiểm soát mình nữa, khiến khi trả lời Thiên Chúa, giọng nói của chàng có vẻ run sợ, nhưng vẫn không dấu nổi thái độ hung bạo:  ‘’Tôi có phải là người giữ em tôi đâu?’’ (Sáng Thế 4,9).

                 Từ giây phút ấy, nhân loại bắt đầu mang theo tính ích kỷ và không còn nhận biết Thiên Chúa nữa.  Nhân loại không chỉ làm mất sự kính trọng, mà còn hiểu sai lầm bản tính cũng như sự thông biết của Thiên Chúa.  Cain nói với ThiênChúa như một người có thể che dấu tội sát nhân của mình.  Khi quyết tâm ra tay giết em mình, Cain chỉ còn dành lại một chút kính trọng Thiên Chúa mà thôi.  Và lúc Thiên Chúa tuyên án, thì Cain chỉ nghĩ về trạng thái an toàn và thịnh vượng cho hắn. 

Mặc dù nhận rõ hành động hoàn toàn hiểm độc của mình, Cain vẫn không tỏ vẻ hối hận; nhưng, qua bản án, chúng ta thấy Thiên Chúa vẫn tỏ lòng thương xót Cain; nghĩa là Thiên Chúa hứa bảo vệ Cain, và theo chúng ta, thì Cain thật sự không xứng đáng.  Chúng ta có thể học được gì, qua huyề thọai cổ điển này? Chúng ta có thể nhận ra ít nhất hai tiêu điểm nền tảng:
Điểm thứ nhất, con người có thể thực hiện sự dữ tới mức độ không sao nói cho cạn, nghĩ cho sâu.  Ngoài ra, tất cả mọi người trong chúng ta đều có khả năng tham dự vào tội ác tầy trời, như tội sát nhân.  Thành thật mà nói, nhiều người trong chúng ta phải tự chế, không dám vướng vào tội ác, một phần là vì chúng ta sợ sẽ bị phát giác và đón nhận trừng phạt nặng nề, sau khi thi hành tội ác!
Điểm thứ hai, Thiên Chúa thương xót và yêu mến ngay cả khi chúng ta phản nghịch cùng Người.  Thiên Chúa buồn rầu, nhưng Người không đáng sợ hãi, ngay cả khi chúng ta lỗi phạm.  Có lẽ, cũng như Cain, chỉ vì chúng ta biết Thiên Chúa qúa ít, và không hiểu rõ Người yêu mến chúng ta đến như thế nào.
 
Ơn tha thứ nơi Thiên Chúa luôn trực chờ, nếu chúng ta tìm đến và van xin Người thông ban.  Vì lý do đó mà Đức Giêsu bảo chúng ta đừng xét đoán nhau; chỉ một mình Thiên Chúa mới có quyền phán xét tội lỗi nhân loại.

‘’Lạy Chúa, xin tha thứ cho những lần con giận hờn tha nhân.  Xin cất bỏ các lo âu và bất an đang vây bọc con, nhưng xin thay thế vào trong con bằng tình yêu và ơn tha thứ của Chúa.’’


Tin MừngMáccô 8,11-13  -      Sao Thế Hệ Này Lại Xin Một Dấu Lạ?

Thế Hệ Này Sẽ Không Được Một Dấu Lạ Nào Cả

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét