Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015

Chúa Ba Ngôi - Năm B

Chúa Ba Ngôi  -  Năm B
Chúa Nhật Sau Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống
Các bài đọc trích sách: - Đệ Nhị Luật 4,32-34.39-40; - Thánh Vịnh 33,4-5.6+9.18-19.20+22;
 - Rôma 8,14-17; - Mátthêu 28,16-20
 
Bài Đọc 1:  Đệ Nhị Luật 4,32-34.39-40  -   
                                                     Chính Đức Chúa Là Thiên


Anh Em Phải Giữ Các
Thánh Chỉ Cúa Ngài
 
Bài Đọc 2:  Rôma 8,14-17  -       Áp-ba! Cha ơi!


Chúng Ta Cùng Được Hưởng Vinh Quang
Với Chúa Cha
 
Tin Mừng:  Mátthêu 28,16-20  - Anh Em Hãy Làm
                                                     Phép Rửa Cho Muôn Dân  


Ba Ngôi Thiên Chúa
                 Khi nhận biết sự hiện diện của Đức Giêsu phục sinh, các môn đệ cảm thấy rất an lòng và vui mừng.  Đoạn Đức Giêsu thổi Thần Khí của Người xuống trên các ngài.  Với hình thức này, Đức Giêsu đã thực hiện ba lời hứa mà Người ban cho các ngài trước khi chết là sẽ ban cho các ngài ân sủng bình an, hoan lạc và Thần Khí – theo thứ tự từng điểm.
 
                 Thứ tự này sẽ đổi ngược ở nơi mỗi người trong chúng ta.  Nhờ tin vào Đức Giêsu mà chúng ta nhận được ân sủng Thần Khí, tức là Chúa Thánh Linh.  Thần Khí thông ban ân sủng bình an và hoan lạc của Đức Kitô cho chúng ta.  Không kể là theo thứ tự ưu tiên nào thì tất cả ba lời hứa của Đức Giêsu đã thực sự ứng nghiệm nơi đời sống chúng ta giống như đời sống của các môn đệ. 
 
                 Ơn sủng bình an của Đức Kitô là gì?  Sự chết để đền tội nhân loại và sự sống lại của Đức Giêsu giúp chúng ta hoà giải với Chúa Cha, để chúng ta không còn sống tách biệt Chúa Cha nữa, do hậu qủa của sự bất tuân phục và tội lỗi chúng ta.  Đó là sự bình an đích thực, vì được nên một với Chúa Cha và tái lập sự hiệp thông với Người.  Đó là sự bình an mà thế gian không thể cho được (Gioan 14,27):  đây là tặng phẩm độc nhất mà một người đã hòa giải với chúng ta.
 
                 Ơn sủng niềm vui của Đức Kitô là gì?  Đức Giêsu đã hứa là Người sẽ trở lại gặp gỡ chúng ta, lúc đó lòng chúng ta sẽ vui mừng (Gioan 16,20-22).  Sự hiện diện của Người nơi chúng ta sẽ làm cho mọi sự trong thế gian trở nên khác lạ.
 
                 Dù cuộc đời chúng ta trôi nổi ra sao và trong hoàn cảnh nào, chúng ta vẫn có thể mang cảm giác vui mừng vì biết rằng Đức Giêsu đang ở với chúng ta – Đức Giêsu đã chiến thắng tội lỗi, sự chết và sự dữ.
 
                 Ơn sủng Thần Khí của Đức Giêsu là gì?  Đức Giêsu đến không chỉ để chúng ta giao hòa với Chúa Cha, mà còn cho chúng ta lãnh nhận Thần Khí của Người nữa (Gioan 7,37-39), hầu chúng ta có thể hiệp thông với Chúa Cha và Chúa Con, nhờ thế chúng ta biết được tình yêu của các Đấng dành cho chúng ta và trải nghiệm sự bình an và niềm vui phát xuất từ sự hiện diện của các Đấng.
 
                 Sau khi ban cho các môn đệ ba ơn sủng: bình an, niềm vui và Thấn Khí, Đức Giêsu sai các ông đem sự hiện diện của Người đến khắp mọi nơi trên toàn cầu, hầu tất cả mọi người có thể nhận được ơn tha tội – đó chính là ơn sủng bình an, niềm vui và Thần Khí.
 
                 Chúng ta là những người đã và đang cảm nhận sự hiện diện của Đức Kitô trong cuộc sống riêng, nên chúng ta có bổn phận ra đi và nói với mọi người, để họ cũng nhận biết sự hiện diện của Đức Kitô trong đời sống của mình.  Bằng cách này, chúng ta có thể dùng sự nâng đỡ mà mình đã lãnh nhận từ Thiên Chúa để nâng đỡ ủi an người khác (2 Corintô 1,4).
   
                 ‘’Lạy Chúa Giêsu, con cảm tạ Chúa vì Ngài đã có mặt trong cuộc sống của con qua ơn sủng bình an, niềm vui và Thấn Khí.  Xin ban cho con cũng Thần Khí có thể thay thế Ngài nói với mọi người, hầu Ngài có thể hoàn tất các lời Ngài đã hứa trong cuộc sống của họ.’’

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 8 Thường Niên - Năm Lẻ

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 8 Thường Niên  -  Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Huấn Ca 44,1.9-13; - Thánh Vịnh 149,1-2.3-4.5.6a+9b; - Máccô 11,11-26

 
Bài Đọc:  Huấn Ca 44,1.9-13  -   Chúa Làm Vua Hiển Trị


Ca Ngợi Các Bậc Tổ Tiên

Tin Mừng:  Máccô 11,11-26  -    Hãy Tin Vào Thiên Chúa

Cây Vả Bị Nguyền Rủa

                 Đức Giêsu nguyền rủa cây vả vô tội, và có lẽ đây chỉ là một chuyện giả tưởng, bởi vì, nếu Đức Giêsu thực tâm gay gắt lên án cây vả thì kể lá qúa đáng – cho rằng đó là một sự báo thù chăng nữa, thì cũng không đến nối phải có những hành vi như vậy.

                 Nói một cách thực tế, nguyền rủa một cây vả trái mùa không ra qủa, là điều hết sức kỳ dị, vì sự việc này xẩy ra trước tháng Tư vài ngày.  Tại Palestine, cây vả trổ lá vào khoảng tháng Ba; và sau một tuần, các nhánh bắt đầu đâm chồi nẩy lộc (cũng có khi sớm hơn). – nhưng hoàn toàn chưa có trái. Khi đã phát triển đầy đủ thì trái vả lớn bằng trái hạnh nhân và có mùi vị thơm, dòn ngon; nhân công trên các cánh đồng thường vặt ăn nghiến ngấu, trong lúc đói bụng.

                 Khi đã chín mọng thì trái vả rơi xuống đất.  Tại Palestine, vào thế kỷ đầu, người ta gọi trái vả là taqsh.  Sự thực, trái taqsh là tiền danh của trái vả taqsh, chỉ tỏ  lộ vẻ lộng lẫy trong khoảng sáu tuần lễ sau, nên Máccô nói: mùa vả chưa tới (Máccô 11,13) là rất đúng.  Tuy nhiên, nếu thấy lá mà không có taqsh thì đó là dấu chỉ cho biết cây vả không sinh trái.

                 Vào thời Đức Giêsu, mẩu chuyện này xem ra chẳng có ý nghĩa gì cụ thể.  Thật vậy, bình thường, chẳng có gì đáng chú ý, nhưng dường như mẩu truyện mô tả sự đối kháng tấn tuồng quyền lực đang diễn ra ở Giêrusalem.

                 Chúng ta có thể tin chắc rằng, sở dĩ Máccô ghi lại mẩu chuyện đó là vì nội dung mang một ý nghĩa thầm kín.  Việc cây vả bị nguyền rủa, đối với Máccô, là một dụ ngôn sống động, có cùng một luồng tư tưởng như dụ ngôn trong Tin Mừng của Luca, đoạn 13, từ câu 6 đến 9.

                 Chúng ta cần biết, theo suy luận của dân Do Thái thì cây vả biểu tượng cho Giêrusalem -  tình trạng cây vả không có trái được diễn dịch như một thái độ hoàn toàn khước từ sự hiện diện của Đức Giêsu trong cộng đồng dân tộc Israel, và tuyệt đối không muốn Đức Giêsu đóng góp vào bất cứ sinh hoạt nào tại Giêrusalem.

                 Nguyên nhân chính tạo nên vấn đề không đón nhận Đức Giêsu là vì dân chúng thiếu niềm tin.  Không có niềm tin, con người không thể sinh hoa trái.  Việc Đức Giêsu dùng cây vả chết khô để làm đề tài dậy bảo về niềm tin, khiến Phêrô rất đỗi ngạc nhiên. 

                 Đức tin không phải là một sản phẩm lạt lẽo, hâm hấp hoặc yếu ớt, nhưng cần được gieo trồng cẩn trọng và thâm sâu, để có thể triển nở đều đặn, tròn đầy và phấn khởi.  Đức tin có thể dời được núi, và nếu chúng ta tin tưởng kêu xin thì sẽ thực hiện được những việc tưởng như không thể - bởi vì, đối với Chúa mọi việc đều có thể.

                 Chúng ta có thể tin chắc như vậy không?  Hôm nay, chúng ta hãy lợi dụng cơ hội này để xin Chúa Thánh Thần hoạt động trong đời sống mỗi người, hầu chúng ta có thể phát triển trong đức tin và nghiêm chỉnh đón nhận giáo lý của Đức Giêsu:  ‘’Khi cầu nguyện, chúng ta xin những điều gì, nếu chúng ta cứ tin là đã được rồi, thì chúng ta sẽ được như ý’’ (Máccô 11,24).

                 ‘’Lạy Cha trên trời, Cha mời gọi con trở nên tôi tớ sinh nhiều lợi ích.  Con tin rằng, đối với Cha, tất cả mọi sự đều có thể.  Xin Chúa tuôn đổ Thánh Thần xuống trên con, hầu con có thể đem lại cho Chúa một mùa gặt tràn đầy hoa trái.  Amen.’’
Lễ Đức Giêsu Kitô, Thượng Tế Đời Đời – Năm B
Thứ Năm Sau Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống
Các bài đọc trích sách: - Giêrêmia 31,31-34 hoặc Do Thái 10,11-18;
- Thánh Vịnh 110,1b-e.2.3; - Máccô 14,22-25

 
Bài Đọc:  Giêrêmia 31,31-34  Người Chỉ Dâng
                                                    Hiến Lễ Một Lần  
      hoặc:  Do Thái 10,11-18


Hy Lễ Của Đức Kitô Thì Hữu Hiệu


Tin Mừng: Máccô 14,22-25  -   Đây Là Máu Giao Ước , 
                                                  Đổ Ra Vì Muôn Người  


Đức Kitô Lập Phép Thánh Thể



Mùa Thường NIên ( từ tuần 8 đến 34-năm phụng vụ B-2015)






MÙA THƯỜNG NIÊN

 
KÉO DÀI TỪ THỨ HAI, TUẦN LỄ THỨ 8
ĐẾN THỨ BẢY, TUẦN LỄ THỨ 34
NĂM PHỤNG VỤ B - 2015
 
NỘI DUNG NHỮNG BÀI DẪN GIẢI
KINH THÁNH LIÊN HỆ
ĐÃ ĐĂNG TRONG CÁC NĂM TRƯỚC

 

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015

Chúa Nhật Chúa Thánh Thần Hiện Xuống - Thánh Lễ Chính Ngày

Chúa Nhật Chúa Thánh Thần Hiện Xuống  - 
Thánh Lễ Chính Ngày
Các bài đọc trích sách: - Công Vụ Tông Đồ 2,1-11; - Thánh Vịnh 104,1.24.29-31.34;
- 1 Côrintô 12,3-7.12-13; - Gioan 20,19-23

Nhập Lễ: 
’’Thánh Thần Chúa chan hòa khắp vũ trụ, Người nắm giữa mọi sự và thông biết mọi lời, halleluia’’ (Sap 1,7)
Bài Đọc 1:
                 ’’Ai nấy đều được đầy tràn ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng’’ (Công Vụ Tông Đồ 2,1-11)
Đáp Ca:
                 ’’Lạy Chúa, xin gửi thần khí tới, và Ngài sẽ đổi mới mặt đất này’’ (Thánh Vịnh 103,30). 
Bài Đọc 2:
                 ’’Chúng ta đều đã chịu phép Rửa trong cùng một Thần Khí để trở nên một thân thể’’ (1 Côrintô 12,3b-7.12-13)
Tung Hô Tin Mừng:
’’Halleluia.  Halleluia.  Lạy Chúa Thánh Thần, xin ngự đến, cho tâm hồn tín hữu được nhuần thấm muôn ơn, và cháy lửa yêu mến Ngài.  Halleluia’’.
Tin Mừng:
’’Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em.  Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần’’ (Gioan 20,19-23)
Ca Hiệp Lễ:
’’Lạy Chúa, Chúa rộng ban ơn bởi trời cho Giáo Hội Chúa, xin gìn giữ ơn thánh Chúa đã ban, để ơn Chúa Thánh Thần ban, luôn luôn hoạt động mạnh mẽ và lương thực thiêng liêng gia tăng ơn cứu chuộc muôn đời.  Nhờ Đức Giêsu Kitô Chúa chúng con. – Amen.’’ (Công Vụ Tông Đồ 2,4.11).
 
*****

Lạy Chúa, Xin Gửi Thần Khí Tới

 


 
                 Tiếng khóc chào đời là hơi thở đầu tiên của một hài nhi đi vào trần gian.  Không gì có thể làm cha mẹ quên được giây phút đặc biệt ấy.  Hơi thở là dấu chỉ của sự sống, là niềm hy vọng vào tương lai.  Chúng ta không biết trước, sau này em bé sẽ như thế nào, nhưng có điều chắc chắn là một chân trời mới đang mở ra ở phía đằng trước.  Hơi thở đầu tiên là điểm khởi sự mới quan trọng.

                 Hơi thở là ân huệ mà con người nhận được từ Thiên Chúa, cách nhưng không.  Càng về già, hoặc khi gặp những bất trắc như bệnh tật thình lình xảy đến, chúng ta càng cảm nhận rõ hơn về sự cần thiết của hơi thở.  Trong cuộc sống bình thường, chúng ta dễ quên cái nét đặc thù và kỳ diệu ấy.  Chúng ta đón nhận không khí để làm hơi thở, như một món qùa tặng vô điều kiện.

                 Tin Mừng thánh Gioan cho biết, Chúa Thánh Thần ngự xuống trên các môn đệ, đúng lúc Đức Giêsu Kitô Phục Sinh hiện đến tại căn phòng thượng tầng vào buổi chiều ngày Chúa Sống Lại.  Đức Kitô chuyển ban Thánh Thần của Người cho các môn đệ bằng cách thổi hơi vào các Ngài.  Hơi thở Chúa Thánh Thần có sức biến đổi con người các môn đệ thành những tạo vật có đời sống mới.

Việc làm của Chúa Thánh Thần phản ảnh câu truyện trong Sáng Thế Ký, mô tả việc Thiên Chúa thổi sinh khí vào con người:  ’’Thiên Chúa lấy bụi đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi và con người trở thành sinh vật’’ (Sáng Thế 2,7).  Thiên Chúa ban cho con người ân sủng sự sống và Đức Giêsu cũng ban cho các môn đệ của Người ân sủng sự sống mới.

                 Đức Giêsu còn ban ân sủng ấy cho chúng ta.   Qua Bí Tích Rửa tội, Người làm cho chúng ta trở nên sinh vật mới, để chúng ta có khả năng sống trong quyền năng Chúa Thánh Thần.  Qua Bí Tích Thêm Sức, Đức Giêsu ban ân sủng Thánh Thần cho chúng ta.  Khi sống gần Đức Giêsu hơn nữa, thì hoa qủa Thần Khí sẽ sống trong chúng ta mỗi càng vững mạnh thêm.  Đó là ân sủng tuyệt diệu mà chúng ta nhận được.

                 Vì qúa quen thuộc với nếp sống hằng ngày, chúng ta thường không còn ý thức rõ cái không chúng ta đang hít thở.  Chính vì thế, chúng ta dễ quên cái kho báu mà chúng ta nhận được từ nơi Chúa Thánh Thần.  Vì mất ý niệm về ân sủng mà chúng ta đã và đang có, nên chúng ta thiếu khả năng sản xuất hoa qủa Thần Khí của mình trong đời sống thường ngày, do đó, chúng ta dễ trở thành mồi ngon của cám dỗ và ôm ấp lo ngại trong cuộc sống. 

Khi đã nhận được Thần Khí rồi, các môn đệ trở nên can đảm, không còn nhút nhát, sợ sệt gì nữa; và nhờ thế, các Ngài có thể đem sự bình an của Đức Kitô đến trong thế gian, qua ơn tha tội cho nhân loại.  Các môn đệ cảm thấy được tràn đầy hoan lạc và bình an, tức là hoa qủa của Thần Khí (Galát 5,22-23).  Khi dâng lời cảm tạ về các ân sủng Thần Khí đã nhận được, chúng ta cần cầu xin hoa qủa Thần Khí tuôn tràn trong Giáo Hội, hầu canh tân thế giới. 

’’Lạy Chúa Thánh Thần, xin hãy đến, và tuôn đổ xuống trong tâm hồn chúng con niềm tin vào Chúa, đồng thời đốt lửa yêu mến Chúa trong tâm hồn chúng con.  Amen.’’

Thứ Tư, 13 tháng 5, 2015

Chúa Nhật 7 Phục Sinh - Năm B

Chúa Nhật 7 Phục Sinh  -  Năm B
Các bài đọc trích sách: - Công Vụ Tông Đồ 1,15-17.20a.20c-26; - Thánh Vịnh 1,15-17.20a-20c-26;
- 1 Gioan 4,11-16; - Gioan 17,11b-19


Bài Đọc 1:  Công Vụ Tông Đồ 1,15-17.20a.20c-26  -   
                                                     Người Đã Phục Sinh


Mátthia Được Chọn Thay Thế Giuđa Iscariốt 
 
Bài Đọc 2:  1 Gioan 4,11-16  -    Thầy Sẽ Lại Đến Với Anh Em


Chúng Ta Phải Yêu Thương Nhau


Tin Mừng:  Gioan 17,11b-19  -   Lời Cha Là Sự Thật
 

Xin Cho Họ Nên Một Như Chúng Ta

                 Lời cầu nguyện thiết tha cho các môn đệ, chứng tỏ Đức Giêsu yêu mến họ hết lòng.  Lời cầu nguyện của Đức Giêsu là hình thức Người muốn bảo vệ và thánh hiến họ.  Khi còn ở trần thế, Đức Giêsu đã canh giữ các môn đệ khỏi mọi sự dữ – duy chỉ có Giuđa là hư hỏng (Gioan 17,12), bởi vì tính tham lam, đã đẩy đưa y vào con đường lầm lỗi.

                 Trong Kinh Thánh Tân Ước, không có chỗ nào nói tới việc Đức Giêsu gọi Cha Trên Trời là Cha Thánh., vì nếu như thế thì mối thâm tình giữa Cha – Con sẽ không còn nữa.   Chúng ta cũng có thể tìm thấy lối cầu nguyện này trong Didache,  một tài liệu giáo lý, bằng tiếng Hy Lạp có nghĩa là ‘’thầy dậy’’, do mười hai tông đồ soạn thảo khoảng giữa năm 65 và 80 sau Công Nguyên, dùng để dạy bảo Dân Ngoại các điều liên quan tới sự sống và sự chết, luật giáo hội, chay tịnh, rửa tội, cầu nguyện, vân vân.  Theo Didache, thì những người, sau khi chịu Mình Thánh, nên cầu nguyện:  Lạy Cha chí thánh, chúng con cảm tạ, nhờ danh thánh, xin hãy đến cư ngụ trong tâm hồn chúng con.

                 Chúng ta có thể cảm thấy thật sự an lòng và vui sướng vì đang được Thiên Chúa gìn giữ và che chở.  Thiên Chúa muốn chúng ta nhận biết và vui sống cuộc đời người Kitô hữu.  Đức Giêsu muốn chúng ta nhận biết niềm vui và sự bình an mà thế gian không hiểu biết hoặc ban tặng cho.  Niềm vui và sự bình an tuyệt vời mà Đức Giêsu hứa ban cho nhân loại trái ngược hẳn với niềm vui phù du và sự bình an bèo bọt do loài người ban tặng.

                 Vui tươi là một nhân tố quan trọng trong đời sống người Kitô hữu.  Bạn có phải là một người Kitô hữu vui tươi không?  Bạn có vui tươi không, và bạn có biết rằng sự vui tươi của bạn xuất phát từ sự tương giao thân mật giữa Bạn và Thiên Chúa không?  Thánh Phanxicô Assisi nói với các bạn đồng tu rằng:  ‘’Bằng mọi giá, anh em hãy loại bỏ tất cả mọi ưu phiền, buồn rầu và mờ đục giống như nơi bọn giả hình. Mỗi người và mọi người hãy vui mừng trong Chúa, hãy cầm giữ sự vui tươi, hạnh phúc và đáng mến.’’ 

                 Một cách khôn ngoan, Mẹ Têrêsa Calcutta lưu ý chúng ta:  ’Một người tràn đầy niềm vui rao giảng mà như không khuyên dạy gì cả.  Vui tươi là ân sủng của Chúa Thánh Thần, mà chúng ta có thể cầu xin Chúa ban cho, với lòng tin tưởng.’’
 
                 Tổng Giám Mục Oscar Romero đặt sự vui mừng lên hàng tối ưu tiên trong đời sống người Kitô hữu, và đã có lần ngài nói:  ‘’Buồn rầu là điều sai lầm.  Là những người Kitô hữu, chúng ta không được phép bi quan.  Người Kitô hữu nên luôn luôn nuôi dưỡng trong tâm hồn một niềm vui tràn đầy. Cố gắng lên, anh chị em.  Chính tôi đã trải qua những giây phút rất đen tối, và tệ nhất là khi bị vu khống, bị bách hại, nhưng nhờ kết hợp với Đức Kitô, người bạn thân thiết của tôi, tôi cảm thấy được sự an vủi của Người, mà thế gian không thể nào cho được.  Tâm hồn sẽ cảm thấy vô cùng vui mừng và sung sướng vì được gần gũi Chúa, mà thực sự người đời không hiểu.’’ 

Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2015

Đức Giêsu Lên Trời - Lễ Chúa Thăng Thiên - Năm B

Đức Giêsu Lên Trời  -   Lễ Chúa Thăng Thiên -  Năm B
Các bài đọc trích sách: - Công Vụ Tông Đồ 1,1-11; - Thánh Vịnh 47,1-2.5-8; - Êphêsô 1,17-23;
- Máccô 16,15-20

Nhập Lễ: 
’’Hỡi người Galilê sao các ông còn đứng bỡ ngỡ nhìn lên trời!  Đấng vừa lên trời, sẽ đến cùng một thể thức như các ông đã thấy Người lên trời, halleluia’’ (Công Vụ Tông Đồ 1,11).
Bài Đọc 1:
                 ’’Đức Giêsu được cất lên ngay trước mắt các ông’’ (Công Vụ Tông Đồ 1,1-11)
Đáp Ca
                 ’’Thiên Chúa ngự lên, rộn rã tiếng hò reo, Chúa ngự lên, vang dội tiếng tù và’’ (Thánh Vịnh 46,6). 
Bài Đọc 2:
                 ’’Thiên Chúa đã đặt Đức Kitô ngự bên hữu Người trên trời’’ (Ephêsô 1,17-23)
Tung Hô Tin Mừng:
’’Halleluia.  Halleluia.  Chúa nói:  Anh em hãy đi giảng dạy cho muôn dân.  Này đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế. Halleluia’’. (theo Mátthêu 28,19a-20b)
Tin Mừng:
’’Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất’’ (Mátthêu 28,16-20)
Ca Hiệp Lễ:
’’Này đây Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế, halleluia’’ (Mátthêu 26,20). 

*****


Anh Em Hãy Đi Giảng Dậy Muôn Dân

Thầy Ở Cùng Anh Em Mọi Ngày Cho Đến Tận Thế

 
                 Chúng ta đang sống giữa thế tục, nơi mà hầu như con người thời nay không còn quan tâm mấy tới vấn đề tôn giáo nữa.  Kết qủa cho thấy, những bức họa dưới hình thức nghệ thuật ít khi mang mầu sắc tôn giáo, ngoài ra hầu như chỉ là những bản sao chép.   

                 Tuy nhiên, trong những ngày qua, vấn đề tâm linh vẫn là chủ đề nóng bỏng và rất được đề cao trong các cuộc tranh luận gay go.  Có lẽ người ta thường coi hội họa quan trọng hơn việc chuyển đạt các chân lý thần học, do đó xã hội đặt nghệ thuật cao hơn phạm vi văn học.  Chứng minh cụ thể là trong số các họa phẩm kiệt tác cổ điển diễn tả Tin Mừng với những chi tiết sắc bén, do các danh họa, với những suy nghĩ tuyệt vời, khiến khách thưởng ngoạn không thể bỏ qua các buổi hội thảo về vấn đề tâm linh và tình yêu Thiên Chúa.      

                 Nghệ thuật thuộc lãnh vực tôn giáo thực sự có thể bổ túc cho tài sản Kinh Thánh, qua việc diễn tả những điều không thể diễn tả được.  Mặc dù, chữ viết chỉ có giới hạn tuyệt đối; nhưng các nét vẽ chưa hẳn đã đủ khả năng và hy vọng lột trần được chiều kích bao la những chủ thể liên hệ.

                 Chưa có một họa phẩm nào diễn tả cách đầy đủ hơn về buổi Thăng Thiên.  Đức Giêsu thường được mô tả là đã lên trời, có nhiều đám mây bao phủ, trong lúc các môn đệ đứng nhìn theo.  Hình ảnh muôn mầu ấy, theo sự hiểu biết của chúng ta, là một sự kiện kỳ diệu thuộc lãnh vực tâm linh.  Nhưng, thực sự, Kinh Thánh chỉ mô tả một cách mơ hồ và nhạt nhòa về việc lên trời của Đức Giêsu.

                 Chúng ta biết, Đức Giêsu đã được cất nhắc lên trời.  Có lẽ trạng thái mơ hồ và nhạt nhòa đều có chủ ý, thúc đẩy chúng ta phải tập trung tâm trí để học hiểu về ý nghĩa và tầm mức quan trọng đối với các trường hợp đã xẩy ra.

                 Thật sự, Thăng Thiên là một sự kiện toàn và vinh quang của Đức Giêsu được thể hiện nơi Thân Mình mầu nhiệm của Người, với sự hiện diện của Thiên Chúa Cha hằng hữu – đó là định mệnh của Người.  Định mệnh của chúng ta cũng vậy, nhưng Đức Giêsu, trong thân xác sống lại, là một cá nhân đầu tiên và duy nhất trong nhân loại đã hoàn tất điều ấy.

                 Hơn nữa, sứ vụ của Đức Giêsu đã hoàn tất cách viên mãn theo chiều hướng này, không có nghĩa là Người khởi đi từ bản tính tự nhiên giống như chúng ta, những người được Chúa Thánh Thần, Đấng thực sự ở trong chúng ta, tác động.

                 Thân mình Đức Giêsu phục sinh không giống như hình thể mà chúng ta có thể sờ mó, đụng chạm được.  Qua chiều dài lịch sử nhân loại, các môn đệ của Người, và ngay cả các tông đồ cũng cảm nghiệm như vậy, mặc dù mọi người vẫn có thể gần gũi thân mật với Người.  Thăng Thiên là lễ thật sự vui mừng, vì là một hiện thực nói đề cập tới số phận con người, nhờ chiến thắng tội lỗi và sự chết của Đấng Cứu Chuộc.  Thăng Thiên ghi niệm vinh quang tuyệt đối mà Đức Giêsu đã chiến thắng bản tính tự nhiên hay sa ngã nơi chúng ta.
 
                 Lạy Chúa, khi nghĩ tới lễ thăng thiên, xin Chúa giúp con hiểu rõ ý nghĩa lễ này.  Xin Chúa giúp con được nhìn thấy một chút vinh quang và vẻ đẹp mà Chúa đang hưởng với Đức Chúa Cha.

Chúa Nhật 6 Phục Sinh - Năm B

Chúa Nhật 6 Phục Sinh  -  Năm B
Các bài đọc trích sách: - Công Vụ Tông Đồ 10,25-26.34-35.44-48; - Thánh Vịnh 98,1.2-3b.3c-4;
- 1 Gioan 4,7-10; - Gioan 15,9-17.

 
Bài Đọc 1:  Công Vụ Tông Đồ 10,25-26.34-35.44-48  -  
                                         Thiên Chúa Không Thiên Vị Người Nào


Thánh Thần Xuống Cả Các Dân Ngoại


Bài Đọc 2:  1 Gioan 4,7-10  -      Thiên Chúa Là Tình Yêu


Thiên Chúa Là Tình Yêu


Tin Mừng:  Gioan 15,9-17  -       Anh Em Hãy Yêu Thương Nhau

 
Anh Em Hãy Yêu Thương Nhau


                 Không thể yêu mến Thiên Chúa, thì chúng ta cũng không thể yêu mến tha nhân được.  Thánh Gioan phiền trách tất cả những người có lối suy nghĩ trái ngược:  ‘’Nếu ai nói, Tôi yêu mến Thiên Chúa, mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối’’ (1 Gioan 4,20).  Chúng ta sẽ được xét xử dựa trên tình yêu của mình – đơn giản là như vậy, tựa như câu hát trong bài ca:‘’Điều mà thế giới đang cần là tình yêu, tình yêu ngọt ngào.‘’  

                 Thế giới hiện đại tiến bộ về nhiều lãnh vực.  Công nghệ bành trướng và truyền thông điện tử phát triển, đã biến đổi xã hội con người.  Tuy nhiên, năng lực tình yêu nơi chúng ta dường như đang bị soi mòn, suy giảm, đến nỗi mỗi ngày chúng ta càng tự biến mình thành một nền văn hóa ích kỷ.

                 Chân phước Frederic Ozaman, vị sáng lập Cộng đoàn thánh Vicentê đệ Phaolô, viết lời tiên báo:  ‘’Thế giới đã trở thành một nơi lạt lẽo.  Vì thế, người công giáo chúng ta có bổn phận hâm nóng ngọn lửa tình yêu nơi lòng người đang dần dần biến dạng. Chúng ta có bổn phận xét lại việc làm vĩ đại có tính cách tái tạo một thời mới gọi là thời các vị tử đạo.  Chúng ta có thể nhắm mắt làm ngơ trước một thế giới tràn đầy đau khổ và bất hạnh sao? Và thưa các bạn, liệu chúng ta không thể cố gắng được như các thánh, những người mà chúng ta hằng yêu mến sao?  Nếu chúng ta không biết làm cách nào để yêu mến Thiên Chúa, vì hình như chúng ta cần thấy Người chúng ta mới tin, thì ít ra, chúng ta hãy dùng con mắt đức tin mà yêu mến Người; tiếc thay, đức tin của chúng ta lại qúa yếu đuối!  Nhưng, bằng con mắt phàm trần, xác thịt, chúng ta có thể nhìn thấy những người nghèo khó.  Họ đang sống bên cạnh, trước mặt chúng ta, và chúng ta có thể dùng bàn tay đụng chạm tới các vết thương và mạo gai đóng trên đầu, trên trán họ. Như thế, chúng ta không thể nào không tin, và rồi chúng ta sẽ phải qùi gối xuống trước mặt họ và nói: Lạy Ngài, lạy Thiên Chúa của tôi.  Ngài là Thầy của chúng tôi và chúng tôi sẽ là đầy tớ của Ngài.  Đối với chúng tôi, Ngài là hình ảnh của Thiên Chúa rất thánh, mà chúng tôi không thể nhìn thấy. Vì chúng tôi không biết làm thế nào để có thể yêu mến Thiên Chúa, nên chúng tôi sẽ yêu mến Người nơi cá nhân của Ngài.’’
 
                 ‘’Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã sống và dạy rằng, không có tình yêu nào lớn hơn là thí mạng sống mình cho người khác.  Xin Chúa dạy con đừng chỉ yêu mến qua lời nói, nhưng bằng hành động.  Xin Chúa giúp con nhìn thấy Chúa trong những kẻ nghèo khó, cô đơn, những người không được yêu mến và những kẻ không thể yêu mến được.  Xin ban cho con ơn biết yêu mến và trở thành chứng nhân cho ân sủng của Chúa.  Amen.

Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 5 Phục Sinh

Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 5 Phục Sinh
Các bài đọc trích sách: - Công Vụ Tông Đồ 15,22-31; - Thánh Vịnh 57,8-9.10-12; - Gioan 15,12-17

 
Nhập Lễ: 
’’Con Chiên đã bị giết, xứng đáng lãnh nhận quyền năng, thiên tính, khôn ngoan, sức mạnh và danh dự, halleluia’’ (Công Vụ Tông Đồ 5,12)
Bài Đọc:
                 ’’Thánh Thần và chúng tôi quyết định không đặt lên vai anh em một gánh nặng nào khác ngoài những điều cần thiết’’ (Công Vụ Tông Đồ 15,22-31)
Đáp Ca
                 ’’Lạy Thiên Chúa, trước mặt chư dân, con dâng lời cảm tạ’’ (Thánh Vịnh 57,10a).
Tung Hô Tin Mừng:
’’Halleluia.  Halleluia.  Chúa nói:  Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết. Halleluia’’. (Gioan 10,27)
Tin Mừng:
’’Điều Thầy truyền dậy anh em là hãy yêu thương nhau’’ (Gioan 15,12-17)
Ca Hiệp Lễ:
’’Đấng chịu đóng đinh trên thập giá đã phục sinh và đã cứu chuộc chúng ta, halleluia’’

*****

Này Con Xin Đàn Hát Xướng Ca

 

Chúng Tôi Không Đặt Trên Vai Anh Em Gánh Nặng


                 Công Đồng Giêrusalem là ánh đèn chiếu rọi vào đời sống Giáo Hội.  Quyết định của Công Đồng Giêrusalem đóng một vai trò quan trọng trong việc soi dẫn hướng đi của Giáo Hội.  Nếu quyết định sai lầm, Công Đồng Giêrusalem có thể đưa những người Kitô hữu thuộc Giáo Hội sơ khai vào một ngõ cụt không lối thoát.

                 Lá thư gửi các tín hữu tại Antioch là hoa trái đầu mùa Công Đồng gặt hái được.  Các tông đồ đã chọn Sila và Giuđa chuyển thư ấy.  Nội dung thư chứa đựng một sứ điệp đơn sơ và rõ ràng, nói lên quyết định của các tông đồ là không muốn đặt lên vai những người Kitô hữu gốc Dân Ngoại bất cứ một gánh nặng nào, do lời yêu cầu của các môn đệ ở Giuđêa (Công Vụ Tông Đồ 15,28-29). 

                 Các tông đồ muốn mọi tín hữu gốc Dân Ngoại sống trong tự do bằng ơn nghĩa Chúa Thánh Thần; các ngài muốn anh chị không thuộc dân tộc Do Thái được hưởng một cuộc sống không bị lề luật ràng buộc.

                 Các tông đồ là những người mang thần tính, vì thế các ngài quyết định mọi việc đều do sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần.  Có sự hiện diện của Chúa Thánh Thần, thì việc gì cũng có thể quyết định được một cách dễ dàng, mau chóng, tốt đẹp và ổn thoả.  Tại sao? Bởi vì hoa trái của Thần Linh rất dễ nhận thấy.

                 Hoa trái đó chính là sự hiệp nhất, trong sạch, lạc quan, vô tư và bình an.  Chúa Thánh Thần đã hướng dẫn Giáo Hội trải qua những cơn thư thách trong suốt giòng lịch sử nhân loại.  Công Đồng Giêrusalem là chứng minh điển hình việc Chúa Thánh Thần hoạt động trong Giáo Hội như thế nào. 

                 Quyết định tại Công Đồng Giêrusalem là một trong số các đặc sủng do Chúa Thánh Thần ban xuống cho các tông đồ.  Các đặc sủng tiêu biểu được kể tới là sự khôn ngoan và hiểu biết (1 Côrintô 12,4-10).

                 Trong cuộc sống hằng ngày, nhiều khi chúng ta phải đương đầu với những khó khăn, từ lãnh vực cá nhân đến tập thể, liên hệ tới tinh thần cũng như vật chất, tạo nên muôn vàn đắng cay, buồn khổ và thương đau, nhưng thường thường chúng ta giải quyết các khó khăn, trở ngại chỉ bằng tài trí riêng. 

Trước các vấn nạn xảy ra trong đời thường, dường như chúng ta hoàn toàn tin vào khả năng và sự không ngoan ở nơi mình; ít khi nào chúng ta nâng tâm hồn lên cầu nguyện:  ‘’Lạy Chúa Thánh Thần, xin hướng dẫn và giúp con ra khỏi vòng tối tăm là sự dữ, và đưa con vào miền ánh sáng của Chúa.’’

Hơn nữa, Chúa Thánh Thần còn là Đấng luôn an ủi và bảo trợ những ai van xin Người.  Chúa Thánh Thần muốn được tham dự vào tất cả mọi sinh hoạt trong cuộc sống chúng ta, vì sự khôn ngoan do Chúa Thánh Thần ban xuống thì bao la, không biên giới.

Chúng ta thường không mấy quan tâm tới việc kêu xin Chúa Thánh Thần ban ơn, giúp sức.  Khi gặp khó khăn, trắc trở trong cuộc sống, chúng ta vẫn làm ngơ, không chịu mời gọi Chúa Thánh Thần đến để Người nâng đỡ và che chở.  Khi gặp trở ngại hoặc bất trắc trong cuộc sống, chúng ta vẫn không kêu cầu Chúa Thánh Thần nâng đỡ.  Tại sao?

Có lẽ, tại vì chúng ta chưa đào luyện mình đủ để có thể trở thành những người biết hướng lòng lên với Chúa Thánh Thần.  Trái lại, chúng ta chỉ quen qui hướng mọi sự về chính mình.  Lối sống đó không phải là con đường Chúa muốn.

Con đường Chúa muốn không phải là con đường tự tin và tự mãn đối với các thành qủa do chúng ta tạo nên.  Con đường Chúa muốn là con đường khiêm nhu, con đường hoàn toàn lệ thuộc vào Người.
 
               ‘’Lạy Chúa Thánh Thần, xin hãy đến và hướng dẫn đời sống của con.  Lạy Chúa Thánh Thần, xin hãy đến và dẫn đưa con vào vùng ánh sáng của Chúa.  Lạy Chúa Thánh Thần, xin hãy chỉ cho con biết những nhu cầu thiết yếu nhất của con.  Lạy Chúa Thánh Thần, xin hãy đến và ban cho con sự khôn ngoan và hiểu biết của Chúa, hầu con có thể quyết định cách sáng suốt mọi khó khăn trong cuộc sống của con.  Amen.’’