Thứ Bảy, 18 tháng 7, 2015

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 16 Thường Niên - Năm Lẻ - Năm Lẻ & Năm Chẵn

Thứ Ba Sau Chúa Nhật 16 Thường Niên  -  Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Xuất Hành 14,21-15,1; - Xuất Hành 15,8-10.12..17; - Mátthêu 12,46-50

 
Nào Ta Hát Mừng Chúa

 
Căn cứ vào đâu đchúng ta có thể định rõ được căn tính của một người, hay một dân tộc?  Chúng ta căn cứ vào nghề nghiệp, gia cảnh, thú tiêu khiển, cách thức giao dịch hoặc tiếp xúc với người đồng chủng chănh?  Ngoài ra, có thể còn một danh sách bất tận những vấn đề khác nữa; có phần tích cực, nhưng cũng không thiếu phần tiêu cực; tuy nhiên, tất cả các điều chúng ta ưa thích và ấp ủ, chắc chắn sẽ đem lại ít nhiều ý nghĩa và hạnh phúc cho đời sống chúng ta.

Số phận dân Do Thái được định rõ bằng giây phút băng qua Biển Đỏ. Trước đó, họ là một dân nô lệ, bị người Ai Cập tìm cách tiêu diệt dần mòn.  Tâm trí họ chỉ còn lại một chút hình ảnh rất lờ mờ về Thiên Chúa của cha ông họ mà thôi.   Đời sống thực tế của họ hiện nay là lao động cưỡng ép, nghèo khổ và bất công. 

Đi trên phần đất khô ráo giữa lòng biển khơi, chứng kiến cảnh binh lính Ai Cập bị nước cuốn, xác trôi lềnh bềnh, là những điều, họ không bao giờ có thể tưởng nghĩ tới, nhưng chính các sự kiện ấy đã quyết định số phận mới của họ. 

                 Với các điều mắt thấy tai nghe, họ có thể xác quyết và tin tưởng rằng, Thiên Chúa hết lòng yêu thương, vì đã tuyển chọn họ làm dân riêng của Người. Vì thế, Môsê cũng như các ngôn sứ đến sau ông, luôn cố gắng nuôi dưỡng niềm tin ấy nơi tâm trí dân Do Thái.  Các ngài biết, trí óc con người chóng quên, nên đã khuyến khích họ tổ chức các buổi lễ hằng năm, đặc biệt là lễ Vượt Qua, để tưởng nhớ và làm sống lại các điều Thiên Chúa đã làm cho họ.   

Mỗi nguời Do Thái phải thường xuyên cầu nguyện:  ‘’Ông tổ tôi là người Aram lưu lạc, đã xuống Ai Cập… Người Ai Cập đã ngược đãi chúng tôi… Thiên Chúa đã thấy chúng tôi phải chịu cảnh khổ cực, lầm than và áp bức; Thiên Chúa đã dùng cánh tay mạnh mẽ, uy quyền và thực hiện những dấu lạ, điềm thiêng, để đưa chúng tôi ra khỏi Ai Cập.’’ (Đệ Nhị Luật 26,5-8).

Vượt qua Biển Đỏ là hình ảnh và tiên báo về Bí Tích Rửa tội của chúng ta, bởi vì, qua nước Rửa tội, chúng ta được tháp nhập vào Thân Mình Mầu Nhiệm Đức Kitô, và khi dẫn chúng ta vào trong sự chết và sống lại của Người, chúng ta thoát khỏi vòng tội lỗi, và được hưởng đời sống mới.  Sự chuyển đổi này, định rõ thân phận hiện nay của chúng ta, là những kẻ được Thiên Chúa yêu thương, và chia sẻ đời sống thánh thiện trong Thiên Chúa Ba Ngôi.  Từ điểm then chốt này, chúng ta trở nên những người có giá trị trong mọi lãnh vực sinh hoạt.  

Vì tâm trí hẹp hòi và giới hạn, nên chúng ta dễ hiểu sai lạc mối tương quan giữa con người và Thiên Chúa.  Để hiểu rõ sự liên quan mật thiết này, chúng ta cần gạt bỏ những suy tư theo chiều hướng xã hội loài người, và tìm hiểu cuộc sống theo ý nghiã trần tục.  Phương pháp duy nhất giúp chúng ta có thể lội ngược dòng nước là cầu nguyện và suy niệm về ơn cứu độ, như Môsê đã giảng dậy dân Do Thái; nhưng, đối với chúng ta, cần tích cực đón nhận các Bí Tích. 

Khi cầu nguyện, chúng ta đối diện với Chúa, và lúc ấy, Chúa Thánh Thần sẽ đổi mới niềm tin nơi chúng ta trong tình yêu Thiên Chúa, và Người sẽ làm một việc kỳ diệu là đưa chúng ta đến trọn lành.  Nhu cầu thiết yếu ấy cần được nhắc tới mỗi ngày, như thánh Phêrô đã nói:  ‘’Vì thế, tôi sẽ luôn nhắc cho anh em nhớ lại những điều trên…  Tôi nghĩ, đó là điều phải, bao lâu tôi còn sống…, tôi phải nhắc nhở để tỉnh thức anh em.’’ (Phêrô 1,12-13).

‘’Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con giữ mãi niềm cậy trông mà Chúa đã ban cho con qua Bí Tích Rửa Tội.  Xin phép Rửa tội trở nên nền tảng đời sống con, hầu con trở thành ngọn đèn luôn cháy sáng, đem nguồn vui và hy vọng đến cho tha nhân.  Amen.’’
 
Thứ Ba Sau Chúa Nhật 16 Thường Niên 
-  Năm Lẻ & Năm Chẵn
Tin Mừng:  - Mátthêu 12,46-50 
 
                 Lời phát biểu của Đức Giêsu trong đoạn sách Tin Mừng hôm nay về vấn đề gia đình, đôi khi rất dễ bị hiểu lầm.  Đức Giêsu không chủ ý lăng mạ gia đình mình, hoặc có ý bảo rằng gia đình không quan trọng; Người cũng không tìm cách loại bỏ hay thậm chí gây tổn hại đến điều răn thứ tư!  Trái lại, Đức Giêsu tỏ ra rất tôn kính thân mẫu; điều này đã được minh chứng lúc Người bị treo trên thập giá (Gioan 19,25-27).
                 Đức Giêsu lợi dụng mọi hoàn cảnh để dậy dỗ dân chúng; Người thường dùng các vật thể để hướng dẫn chúng ta quan tâm đặc biệt tới đời sống tâm linh.  Một lần kia, khi các môn đệ ngỏ ý đem thức ăn đến cho Đức Giêsu, Người bèn nói:  ‘’Lương thực của Thầy là thi hành ý muốn Đấng đã sai Thầy…’’ (Gioan 4.34).  Đức Giêsu không dậy rằng thức ăn là vấn đề không cần thiết, nhưng Người nhấn mạnh tới tầm mức quan trọng là thi hành ý muốn của Thiên Chúa.
                 Trong đoạn Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu nắm bắt cơ hội như đã trình bầy, liên quan tới cuộc thăm viếng của gia đình, để giải trình những điều thiết yếu cần có, đối với những ai muốn thuộc về gia đình thiêng liêng của Người, tức là gia đình của Thiên Chúa.
                 Trong thế giới cổ đại, các mối quan hệ gia đình thường hướng tới tôn ti trật tự hoặc chức tộc trưởng; người cha đương nhiên được vợ và con cái, là các thành viên gia đình, hoàn toàn tuân phục trong mọi sự, như tôi tớ hoặc nô lệ.  Chúng ta dùng cụm từ ‘’người trong gia đình’’ có ý ám chỉ cá nhân không thuộc gia đình ruột thịt; tuy nhiên, nếu người ấy ở trong cùng nhà chúng ta, mà cảm thấy thoải mái và thú vị, tức là họ có một mối liên hệ thật gần gũi và chặt chẽ với gia đình chúng ta.
                 Đức Giêsu dậy rằng ai làm theo ý muốn Chúa Cha thì thuộc về gia đình của Người - tức là thành viên trong gia đình Thiên Chúa.  Trong xã hội cổ đại, người ta đặt mối quan hệ huyết tộc lên bậc cao nhất.  Nhưng Đức Giêsu cảnh báo rằng, ‘’Không phải bất cứ ai thưa với Thầy:  ‘’Lạy Chúa! lạy Chúa!’’ là được vào Nước Trời cả đâu!  Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy...’’ (Mátthêu 7,21).  Lòng kính yêu chính trực được phô diễn trong hành động.
                 Người ta kể rằng, một cậu bé đang trong cảnh nghèo đói;  một người phụ nữ trông thấy cậu thì động lòng thương, và mua cho cậu thức ăn, quần áo và giầy dép.  Cậu bé cám ơn bà và mau chạy về nhà. Chạy được một đoạn đường, cậu quay lại hỏi người phụ nữ:  ’Xin bà cho con biết, có phải bà là phu nhân của Thiên Chúa không?’’.  Người phụ nữ cười, đoạn nói:  ‘’Không, không phải, nhưng tôi là một người con của Chúa.’’  Cậu bé gật đầu cách tế nhị, rồi nói:  ‘’Con biết, chắc chắn bà có một mối liên hệ nào đó!’’  
                 ‘’Lạy Cha trên Trời, Cha đã tạo dựng con giống và như hình ảnh Cha.  Xin Cha uốn nắn con mỗi ngày càng nên giống và như hình ảnh Con Cha, là Đức Giêsu, Đấng đã được sinh ra, sống và chết, hoàn toàn như ý muốn của Cha.  Amen.’’   

 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét