Thứ
Hai Sau Chúa Nhật 26 Thường Niên - Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Dacaria 8,1-8; - Thánh Vịnh
102,15-22.28; - Luca 9,46-50
Ngôn sứ Dacaria phục vụ tại đền thờ Giêrusalem vào năm
518 trước Công Nguyên, rồi sau đó ngưng chức.
Khi trở lại cố hương, sau thời gian lưu đầy, dân chúng Do Thái phải đấu
tranh rất gian khổ để giữ vững niềm tin của mình. Đền thờ đã bị hoàn toàn phá hủy, thành quách điêu
tàn, nhà cửa tan hoang và đất đai khô cằn, chẳng còn mầu mỡ. Thật, không còn gì tồi tệ bằng!
Thế rồi, toàn dân ra tay khởi công tái thiết đền thờ. Dacaria cố gắng hun đúc niềm hy vọng nơi người
dân và tìm cách nâng cao tinh thần tôn giáo nơi họ đã bị suy yếu do qúa khứ gây
nên, hầu có thể đáp ứng chương trình do Chúa qui định sẵn cho dân Người.
Theo nhận xét của ngôn sứ Dacaria thì vấn đề tái thiết
đền thờ Giêrusalem được kể là tối cần thiết.
Đền thờ biểu hiện vẻ huy hoàng của một thành thánh. Ngôn sứ phác họa trong tâm trí một viễn cảnh,
khi hòa bình và thịnh vượng xuất hiện thì niềm vui sẽ thống trị khắp nơi, già
trẻ, lớn bé cùng nhau an hưởng. Lúc bấy
giờ, giao ước sẽ được tái khôi phục, mặc dù dân Do Thái trước kia bất trung.
Tình yêu Thiên Chúa thì cao, rộng, dài, sâu vô tận;
không thước nào có thể đo lường được.
Người phục hồi sự đổ nát hoang tàn.
Người chữa lành mọi vết thương đau.
Tước vị Người ban cao trọng hơn vinh quang thuở trước.
Khi thất bại, tưởng
như cuộc đời không còn lối thoát, chìm sâu trong bùn lầy vực thẳm, đến nỗi khó
nhận ra chương trình của Chúa, chúng ta vùng vẫy, cố vươn mình lên, nhưng không
thấy chân trời sán lạn. Tại sao? Vì chúng ta thiếu cái nhìn của Nước Trời, vì
chúng ta không để Thánh Thần đổi mới tâm trí mình.
Ngôn sứ Dacaria
khuyên nhủ và an ủi dân Do Thái mỗi khi họ buồn phiền, thất vọng. Chúng ta có Chúa Thánh Thần, Đấng giúp chúng
ta tạo được một lối suy tư mới. Khi gặp
gian nan thử thách, Chúa Thánh Thần giúp chúng ta tìm được bình an và hạnh phúc. Khi tư tưởng bị lung lạc, bất ổn, Chúa Thánh
Thần ban cho chúng ta niềm hy vọng và cậy trông. Khi mệt mỏi, lo âu, bối rối, Chúa Thánh Thần
nâng đỡ, để chúng ta trở nên vững mạnh.
Linh mục David
Lonsdale diễn tả rất minh bạch khi viết:
‘’Thiên Chúa là Đấng vô thủy vô
chung, không ai có thể nhìn thấy, nhưng khi con người được Chúa Thánh Thân ban ơn
hiểu biết Chúa thì họ sẽ nhận ra tình yêu của Người.’’ Dân Do Thái đã cộng tác với lời do ngôn sứ
Dacaria tiên báo.
Thỉnh thoảng chúng
ta cần bình tâm suy ngẫm cuộc đời để tìm cho mình một chọn lựa thật đúng. Việc chọn lựa ấy là một đòi hỏi căn bản; tức
là, trong mọi hoàn cảnh và trong mọi hành động, ngoài việc tự tin vào khả năng
và tài sức riêng sẵn có của mình, chúng ta cũng đừng quên kêu cầu sự trợ giúp
thân thương của Chúa Thánh Thần.
Lạy Cha trên trời,
con muốn dùng kế hoạch của Cha để sử dụng vào đời sống của con. Xin ban cho con ơn hiểu biết Cha cách rõ ràng,
để mỗi ngày con càng yêu mến Cha nồng nàn và thắm thiết hơn. Amen.’’
Năm Lẻ
& Năm Chẵn * Tin
Mừng: - Luca 9,46-50
Chắc chắn có sự tương phản giữa cách ăn nết ở tại thế
tục và vương quốc Thiên Chúa. Trong lúc
các môn đệ đang tranh cãi nhau trước mặt Đức Giêsu về vai vế, địa vị - để biết
ai là người lớn nhất; thì Người liền đem một em nhỏ đặt bên cạnh mình như một
minh hoạ:
Chúng ta cho rằng em nhỏ là một cá nhân tầm thường
nhất, thế mà Đức Giêsu lại nói: ‘’ai tiếp
đón Thầy là tiếp đón Đấng đã sai Thầy và ai tiếp đón em nhỏ này vì danh Thầy,
là tiếp đón chính Thầy’’. Theo Đức
Giêsu thì người nhỏ nhất trong số các môn đệ là người lớn nhất.
Chúng ta cảm thấy hơi ngượng ngùng trước thái
độ của các môn đệ, sau khi nghe Đức Giêsu dẫn giải. Chúng ta biết, các môn đệ đã sai lầm như một
số nhân vật thời hiện đại - chung quanh chúng ta và ngay cả nơi mỗi nguời chúng
ta - rất hãnh diện và tự coi mình là thành phần quan trọng, muốn vượt trội hơn giữa
thế giới loài người.
Thế gian giúp chúng ta cơ hội tìm kiếm ở mọi nơi, trong
mọi tình huống và môi trường sống, để trở thành các nhân vật tiếng tăm, sáng giá
và giầu có nhất…!- những khát vọng của chúng ta thì rất nhiều không sao kể cho
hết. Tuy nhiên, các nỗ lực đáng được ca
tụng và nhìn nhận ở đời này, chưa hẳn là con đường dẫn tới vương quốc Thiên Chúa.
Đức Giêsu đã sử dụng phương pháp minh họa, mà ngay cả
xa hội văn minh như hiện nay cũng khó có thể chấp nhận – đem một em nhỏ đặt trước
những người quyền qúi là cách Đức Giêsu đánh động tim óc mỗi người, bằng sứ điệp
đầy thách thức: ai là người nhỏ nhất trong tất cả anh em, thì kẻ ấy là người lớn nhất
(Luca 9,48). Em nhỏ rõ ràng là những kẻ
không có quyền hành và địa vị - trong gia đình cũng như ngoài xã hội, vậy thì chắc
chắn chẳng ai khát khao có được cái tư thế ấy!
Nếu cố gắng được trở nên như em bé, nghiã là chúng
ta đang thay đổi sự sống mình với ý hướng phục vụ tha nhân - chứng cớ hiển nhiên
là chính cuộc đời Đức Giêsu và cuộc sống đã có sự thay đổi nơi các môn đệ sau Lễ
Hiện Xuống.
Giáo huấn này cũng
cần được áp dụng nơi mỗi người, không kể chúng ta là ai và đang giữ địa vị nào
trong xã hội - chồng hay vợ đều được mời gọi phục vụ lẫn nhau, cha mẹ phục vụ
con cái hoặc ngược lại, giám mục, linh mục và phó tế - những người đóng vai trò
chăm nom săn sóc; giám đốc, quản lý - những người đảm trách việc điều hành; giáo
viên có trách nhiệm với học sinh của mình.
Mỗi người có bổn phận phấn đấu phục vụ lẫn
nhau. Điều ngạc nhiên là giáo huấn của đức
Giêsu không nhắm tới việc hướng dẫn bất cứ ai trở nên lớn nhất trong vương quốc
của Người, duy chỉ có một điều cần là: phục vụ tha nhân – như Chúa đã phục vụ!
‘’Lạy Đức Giêsu, Chúa đã phục vụ chúng con bằng
cả đời sống của Chúa, nhất là cái chết trên thập giá vì chúng con. Xin xua đuổi
niềm kiêu hãnh trong ý nghĩ cũng như hành động của chúng con, và xin ban cho chúng
con ước muốn được phục vụ tha nhân.’’
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét