Thứ Bảy
Sau Chúa Nhật 28 Thường Niên
Tin Mừng: - Luca 12,8-12 * - Năm Lẻ & Năm Chẵn
‘’Và Thầy nói cho anh em biết, phàm ai tuyên
bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Con Người cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy
trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa.
Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì sẽ bị chối trước mặt các thiên
thần của Thiên Chúa.’’ (Luca 12,8).
Mỗi ngày, chúng ta có thường tuyên xưng Đức Giêsu cho thiên hạ biết không? Khi thức dậy vào mỗi buổi sáng, Bạn có thầm nói
với chính mình rằng, ‘’ngày hôm nay, tôi
sẽ thú nhận và tuyên xưng đức tin của mình trước mặt thiên hạ không?’’ Hầu như đại đa số chúng ta đều không sống như
vậy, mặc dù, chúng ta vẫn âm thầm nhìn
nhận rằng đó là điều quan trọng. Trên một ý nghiã tất nhiên, đó là một sự thật
hoàn toàn – chắc chắn chúng ta sẽ thực hành những điều mình rao giảng, nếu chúng
ta không biết rõ nguyên nhân nào gây nên hậu qủa đáng tiếc và làm thiệt hại tới
các lời chứng của chúng ta.
Tuy
nhiên, vấn đề tháo gỡ và giải thích cho người khác biết tại sao chúng ta tin vào
Đức Giêsu mới là đáng kể và khó khăn hơn, trong vai trò làm chứng tá. Liên quan đến vấn đề này, chúng ta dễ gặp rắc
rối, một phần là vì chúng ta không muốn làm điều lầm lỗi, và đại đa số không muốn
làm mất đi sự kính trọng của bạn hữu, đồng nghiệp hay các thành viên trong gia
đình, do đó chúng ta cần khéo léo tìm cách trả lời cho thích đáng trong từng
trường hợp.
Chúng ta quen với các chiêu bài
và từ ngữ mà những người làm chứng tá cho Đức Giêsu cần áp dụng; đặc biệt là
trong một xã hội đã quen sử dụng danh thánh Đức Giêsu trong môi trường sống,
ngoại trừ việc chân tình chia sẻ đức tin của chúng ta với cá nhân liên hệ.
Chúa không kêu gọi chúng ta dùng
thủ đoạn hoặc áp lực hay thậm chí là thái độ ngạo mạn và khiêu khích trong việc
làm chứng về Người, nhưng thực tế Chúa kêu gọi chúng ta nhìn nhận và tuyên xưng
Người cũng như loan truyền Tin Mừng cho thiên hạ.
Đức Giáo Hòang Phaolô đệ Lục bày
tỏ điều ấy cách hùng hồn khi nói: ‘’là nhân chứng của Chúa, chúng ta không cần
nghĩ tới việc làm thế nào để đạt được mục tiêu cuối cùng, nhưng điều hệ trọng
là tận dụng khả năng và lý lẽ vững vàng minh xác điều mình rao giảng – đó cũng
là điều mà thánh Phêrô gọi là cách giải thích niềm hy vọng nơi chúng ta. Ý nghĩa lời rao giảng của người làm chứng tá về
Đức Giêsu phải trong sáng, rõ ràng và minh bạch. Chứng nhân cuộc sống cần làm cho Tin Mừng sớm
hay muộn trở nên Lời Hằng Sống của thiên hạ.
Bao lâu danh thánh, giáo huấn, đời sống, các lời đã hứa, Nước Thiên
Chúa, mầu nhiệm Đức Giêsu Nazarét, Con Thiên Chúa chưa được tuyên xưng, thì
Phúc Âm hóa vẫn chưa được thực thi cách đích thực.’’ (Phúc Âm hóa, điều
22).
Tuyên bố nhận Đức Giêsu đòi chúng
ta phải có lòng can đảm, tin tưởng và sáng suốt. Nhưng, điều khiến chúng ta cần có trên tất cả,
nếu chúng ta muốn trở thành chứng nhân hữu hiệu - đó chính là Chúa Thánh Thần. Chúng ta có thể hướng tới Chúa Thánh Thần để kêu
xin Người giúp chúng ta đủ khả năng làm chứng về những gì Đức Giêsu đã làm cho
chúng ta và nhân loại.
‘’Lạy Chúa Giêsu, con muốn trở nên chứng nhân hữu
hiệu của Chúa. Con muốn tuyên xưng tình
yêu Chúa cho thế giới hôm nay. Xin Chúa
tuôn đổ Thánh Thần Chúa vào tâm hồn con, hầu con có thể thực hiện các điều
trên với tinh thần sáng tạo và hiểu biết thật sự.’’
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét