Thứ Hai Sau Chúa Nhật 29 Thường Niên
Tin Mừng: - Luca 12,13-21 * Năm Lẻ & Năm Chẵn
Nhiều người nói rằng tên ngốc giầu có không ngốc như
trong dụ ngôn đề cập tới đâu. Ông ta chỉ
làm điều gì ông cho là tốt nhất mà thôi – đó là tiền. Một nhà địa chủ giầu có đã may mắn đạt được một
năm bội thu – có lẽ nhờ đánh giá đúng mức, khéo léo, lại gặp may. Hoan lạc trước sự thành công của mình, ông xây
những kho lớn hơn để chứa số thóc lúa thặng dư.
Qua lăng kính cuộc đời chúng ta có thể thấy rõ triết
lý sống của ông: ‘’Và ta sẽ nhủ
lòng: hồn ta hỡi, mình bây giờ ê hề của
cải, dư xài nhiều năm; thôi cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã!’’
(Luca 12,19). Vận may đến với ông, biến ông
thành con người ích kỷ. Thế giới ngày nay không thiếu những người có cùng tâm tính
như ông.
Người giầu có là một kẻ ngốc vì ông chỉ chú ý tới mình. Dường như ông không có lương tâm xã hội, và mục
tiêu chính của ông là niềm hoan lạc. Đức
Giêsu không nói ông chết cách nào. Có thể
vì một chứng đau tim, một cơn đột qụy, hay mộ tai nạn quái ác, chúng ta không
biết.
Điều chúng ta biết là cuộc sống dại khở của ông đã
được phơi bầy rõ ràng qua cái chết của ông.
Sự sống là một chân lý nền tảng trong cuộc thế giới này. Đời sống của chúng ta thật ngắn ngủi – chúng
ta là lữ khách đang trên đường tới quê hương trên trời.
Thánh Gioan Chrysostom hiểu rõ những hiểm nguy có thể
xảy đến với thành phần giàu có và Nguời dẫn giải để chúng ta suy nghĩ và sống sao
cho đúng với thân phận con người:
‘’Một số người coi căn nhà họ đang sống là
vương quốc của mình; và mặc dù họ biết chắc rằng vào một ngày nào đó họ sẽ phải
chết, buộc họ phải ly biệt nơi ấy, nhưng trong tâm trí, họ cảm thấy rằng họ sẽ
mãi mãi ở đó.
Vì thế họ rất kiêu hãnh về chiều kích căn
nhà và các vật liệu chất lượng cao đã do họ thiết dựng. Họ rất hài lòng về cách bài trí nội thất với mầu
sắc sáng sủa, sang trọng, chắc chắn nhất nơi các phòng. Họ nghĩ rằng với những căn nhà đồ sộ, tường
vách vững vàng, mái lợp kiên cố, họ tìm được sự bình yên và an toàn tuyệt đối
qua nhiều thế hệ.
Trái lại, chúng ta cần biết rằng chúng ta
chỉ là những người khách nơi trần thế.
Chúng ta nên thừa nhận rằng những căn nhà chúng ta đang cư ngụ chỉ là các
quán trọ trên con đường dẫn chúng ta tới cuộc sống đời đời.
Chúng ta đừng tìm sự bình yên và an toàn
từ những bức tường bao quanh bằng chất liệu trần thế và mái nhà lợp trên đầu
chúng ta. Nhưng tốt hơn là nên tạo dựng
một bức tường ân sủng thánh bao che chúng ta và ước mong nước trời sẽ là mái
che đầu chúng ta, đồng thời vật liệu trang trí đời sống chúng ta là những việc
làm được thực hiện trong tâm tình yêu mến.‘’
‘’Lạy Chúa, con biết đời con là một cuộc lữ
hành về nhà Cha. Con biết tiền của là những
thứ dễ dẫn con ra khỏi lối con phải tiến bước.
Xin Chúa giúp con sống như một người khách lữ hành, đang đi theo Chúa.’’
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét