Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

Chúa Nhật 22 Thường Niên - Năm A

Chúa Nhật 22 Thường Niên  -  Năm A
Các bài đọc trích sách: - Giêrêmia 20,7-9; - Thánh Vịnh 63,1-5.7-8; Rôma 12,1-2; - Mátthêu 16,21-27


Ai Muốn Cứu Mạng Sống Mình, Thì Sẽ Mất

Ai Muốn Theo Thầy, Vác Thập Giá Mình Mà Theo

                 Là những kẻ đang sống giữa thế kỷ XXI, chúng ta nghĩ sao về lời kêu gọi có tính cách ‘’bất cần đời’’ của Đức Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay?:  ‘’Ai muốn đi theo Thầy, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo’’ (Mátthêu 16,24).

                 Ngay các linh đạo thời hiện đại cũng thích đề cao tích cách cá nhân và tập thể hơn là nghĩ đến đau khổ và thập giá.  Sự chuyển hướng này là cách tôn vinh cái tôi, xử dụng thực tế xu thời, nhưng hoàn toàn không phù hợp với tinh thần Tin Mừng của Chúa.

                 Đức Giêsu biết, đau khổ và thập giá nằm ngay chính giữa lộ trình truyền giáo của Người.  Ý định của Chúa Cha là muốn Đức Giêsu phải chịu đau khổ và chết, hầu nhờ Người và qua Người, chúng ta có thể đi vào một cuộc sống mới.  Chúa Cha chỉ có thể ban cho Đức Giêsu một cuộc sống mới, sau khi Người đã trải qua đau khổ và chấp nhận cái chết, bởi vì định luật nền tảng của Thần Linh xác quyết rằng, đời sống chỉ có thể xuất hiện từ sự chết:  ‘’Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác’’ (Gioan 12,24).
  
Đức Giêsu, Đấng hoàn toàn chia sẻ thân phận con người với chúng ta, đã phải trao số mệnh cho định luật Thần Linh từ khi Người nhập thế để ban sự sống cho chúng ta:  ‘’Tôi đến để cho họ được sống, và sống dồi dào’’ (Gioan 10,10).  Để hoàn thành sứ mạng rao giảng và cứu chuộc, Đức Giêsu đã phải chấp nhận đau khổ và sự chết.

                 Đức Giêsu không thể tránh khỏi định luật của cuộc sống Thần Linh.  Và những môn đệ của Người cũng không thể đi ra ngoài con đường định mệnh ấy.  Nhưng, từ bỏ chính mình có ý nghĩa gì đối với chúng ta.

                 Qui hướng mọi sự về mình chính là tôn vinh cái tôi, là tự đề cao mình lên thành cái rốn vũ trụ.  Cái tôi được đặt lên trên tất cả mọi nhu cầu.  Trái lại, từ bỏ là tự coi mình thấp kém, là vô dụng trước mặt Thiên Chúa, là qúi trọng người khác hơn mình, là đặt lợi ích của tập thể lên trên quyền lợi riêng tư.

                 Đức Giêsu đòi buộc chúng ta phải đặt Người lên trên tất cả mọi sự trong cuộc sống của mình.  Đức Giêsu kêu gọi chúng ta đem tất cả mọi ước muốn, mọi tham vọng trong cuộc sống hằng ngày của mình dâng lên cho Người, đồng thời đặt tự do và quyết đoán của chúng ta dưới sự quan phòng của Chúa, bởi vì ‘’ai hy sinh mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm được mạng sống ấy’’ (Mátthêu 16,25).


                 ‘’Lạy Chúa Giêsu, con xin đặt trọn đời con vào bàn tay Chúa, hầu Chúa có thể hoàn toàn chia sẻ đời sống Thần Linh cho con.  Amen.’’

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét