Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 22
Thường Niên - Năm
Chẵn
Các bài đọc trích sách: - 1 Côrintô 4,1-5; - Thánh Vịnh
37,3-6.27-28.39-40; - Mátthêu 5,33-39
Chúa Phơi Bày Những Ý Định Của Con Người
![]() |
Đừng Vội Xét Xử Điều Gì Trước Kỳ Hạn |
Phaolô
đã để Lời Kinh Thánh và các Chân Lý của lòng tin xâm chiếm toàn thể đời mình,
khiến cuộc sống của Phaolô hoàn toàn thay đổi, chính vì thế mà Phaolô đã có thể
hoàn tất ơn gọi tông đồ của Đức Giêsu Kitô.
Liệu chúng ta có thể tự đảm nhận vai trò tông đồ của Đức Giêsu
không? Và liệu chúng ta có dám để Lời
Chúa đổi mới cuộc sống chúng ta không?
Phaolô
bảo, chúng ta là những đầy tớ của Đức Giêsu Kitô, và là những viên quản lý các
mầu nhiệm của Thiên Chúa. Quản lý viên
là người được tín nhiệm coi sóc tài sản của chủ nhân, và như thế có nghĩa là
Thiên Chúa đã trao cho chúng ta các mầu nhiệm của Người. Đó là một vinh dự lớn
lao, đồng thời cũng là một trách nhiệm nặng nề.
Quản lý viên là một người có lương tâm trách nhiệm, biết thi hành bổn
phận cách khôn ngoan, không ăn cắp, hoặc làm thất thoát tài sản của chủ nhân.
Thiên
Chúa kêu gọi chúng ta trở thành những viên quản lý của Người. Chúng ta vui mừng và hết lòng cảm tạ trước
lời kêu gọi của Chúa, nhưng cũng rất lo âu, đối với trách nhiệm được trao
phó. Phaolô cũng có những suy nghĩ tương
tự. Phaolô biết rằng, Ngài được mời gọi
để ra đi loan báo Tin Mừng của Đức Giêsu Kitô, và vì thế, Phaolô luôn luôn lo
sợ, vì không biết có thể sống trọn ơn gọi trọng đại này chăng!
Thi
hành sứ vụ của Chúa, chúng ta đừng lo là sẽ thất bại. Chúng ta cần biết, khi trao công tác cho ai,
thì Người luôn ở với người ấy trong lúc thực hiện công tác. Chúa sai Thần Linh của Người đến để thêm sức,
và hướng dẫn chúng ta…, đồng thời ban các Bí Tích để nâng đỡ chúng ta trong
suốt cuộc lữ hành trần gian.
Khi
sa ngã, chúng ta quay về với Chúa, xin Người tha thứ, và tiếp tục lên
đường. Chúng ta cần bắt chước thái độ
sống của Phaolô là không tự xét xử mình, nhưng chờ đợi ngày Chúa đến xét
xử. Chúng ta cần nhớ là không nên xét xử
người khác, vì ngay chính bản thân mình, Phaolô cũng không muốn tự xét xử. Chúng ta thường qúa tự ti mặc cảm hoặc qúa
tin tưởng mình. Là người Kitô hữu, chúng
ta nên tránh xa cả hai cái bẫy sập ấy, và khiêm tốn đặt trọn cuộc sống đời mình
vào bàn tay nhân lành của Chúa.
Bổn
phận của chúng ta là cố gắng làm tất cả mọi việc theo thánh ý Chúa, và cầu xin
Người ban ơn, giúp sức ở đời này, để đến giờ chết, chúng ta được Chúa đưa trở
về với Người trên Nước Trời.
‘‘Lạy
Chúa, chúng con cảm tạ, vì Chúa đã ban cho chúng con được vinh dự làm đầy tớ
Chúa, và quản trị các mầu nhiệm của Chúa.
Xin Chúa giúp chúng con trung thành với ơn gọi này, và biết đặt trọn niềm
tin vào Chúa, trong khi chúng con mong đợi ngày được về hưởng quê Trời. Amen‘‘.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét