Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 22 Thường Niên - Năm Chẵn

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 22 Thường Niên  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - 1 Côrintô 2,1-5; - Thánh Vịnh 119,97-102; - Luca 4,16-30


Con Chẳng Lìa Xa Điều Chúa Quyết Định

Chúng Tôi Rao Giảng Đức Kitô Bị Đóng Đinh Trên Thập Giá

                 Một nhà rao giảng hay, theo ý nghĩ của chúng ta, phải là người như thế nào?  Có lẽ chúng ta cho rằng, nhà rao giảng hay, phải là người có tài hùng biện, và có sức thu hút một số đông đảo dân chúng đi theo và tin vào Tin Mừng.

                 Nếu đúng như vậy thì chắc chắn chúng ta sẽ cảm thấy không hài lòng trước những lời của Phaolô rao giảng cho dân thành Côrintô.  Như chúng ta biết, những kẻ thù nghịch của Pholô đã nhận định về Ngài như sau:  ‘’Trong thư thì nghiêm khắc và hùng hổ, nhưng khi có mặt thì nhu nhược, nói chẳng ra hồn’’ (2 Côrintô 10,10), nhưng thực tế, Phaolô không muốn dùng lời lẽ dựa vào sự khôn ngoan của loài người.
  
Khi đến với họ, Phaolô cảm thấy yếu kém và run rẩy (2 Côrintô 2,3), và chỉ rao giảng Đức Giêsu Kitô chịu đóng đinh vào thập giá mà thôi.  Nhiều người cho rằng, trước khi đến Côrintô, Phaolô đã có kinh nghiệm về vấn đề rao giảng ở Athens, nơi mang biệt danh là thủ đô trí năng của thế giới cổ kính. 

Phaolô nhận thấy rằng, nếu muốn người ta đến với Tin Mừng, thì không nên dựa vào tài hùng biện và sự khôn ngoan của người phàm, nhưng phải cậy vào tài năng của Chúa Thánh Thần.  Sứ điệp Tin Mừng trái hẳn với sự khôn ngoan bình thường của loài người.  Sứ điệp nòng cốt của Tin Mừng là công bố việc một nhân vật đã chịu chết nhục nhã trên một cây thập giá, và vì lẽ đó, Tin Mừng đòi buộc chúng ta phải đặt hết tin tưởng vào Đấng đã được xem như là Vị Cứu Thế.

                 Chúng ta có thể lấy bài học hôm nay để áp dụng vào nỗ lực rao giảng Tin Mừng.  Mặc dù không phải là những nhà hùng biện đại tài, hoặc những nhà thuyết giảng điêu luyện, nhưng chúng ta vẫn có thể rao giảng được.  Với tài trí riêng, chúng ta không thể nào làm cho người khác trở lại và đi theo Đức Giêsu.  Chỉ Chúa Thánh Thần mới có thể đi vào tâm trí con người và dẫn đưa con người đến với Chân Lý đích thực. 

Đừng ra công ráng sức làm cho người khác đặt tin tưởng vào mình, nhưng chúng ta phải nhờ Đấng Cứu Thế ban ơn giúp sức trong việc công bố Tin Mừng dứu độ.  Trong tất cả các lời rao giảng, chúng ta hãy đặt trọng tâm vào Đức Giêsu, và dù rằng ngôn ngữ con người của chúng ta có yếu kém, nhưng nếu cầu xin Chúa Thánh Thần trợ giúp, thì chúng ta vẫn có thể đánh động tâm hồn của những kẻ khác. 

Phaolô tỏ vẻ sợ sệt và run rẩy, khi nói với dân chúng thành Côrintô, nhưng hy vọng là Ngài luôn trung thành với lời Thiên Chúa kêu gọi.  Tất cả mọi người trong chúng ta đều cảm thấy run sợ khi rao giảng Tin Mừng, nhưng chúng ta nên cầu xin Chúa Thánh Thần trợ giúp để chúng ta có thể vượt qua các khó khăn, và làm chúng ta trở nên những nhân chứng hữu hiệu của Chúa trước mặt thiên hạ. 
 
                 ‘’Lạy Chúa Giêsu, Chúa là trung tâm của sứ điệp Tin Mừng.  Xin Chúa dậy con biết tin tưởng vào sự khôn ngoan và quyền phép của Chúa Thánh Thần, hầu nhờ lời rao giảng của con mà những người khác có thể nhận được ơn phúc, nếu họ đặt trọn niềm tin vào Chúa.  Amen.’’
   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét