Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2014

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 23 Thường Niên - Năm Chẵn

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 23 Thường Niên  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - 1 Côrintô 10,14-22; - Thánh Vịnh 116,12-13.17-18; - Luca 6,43-49

Con Sẽ Dâng Lễ Tế Tạ Ơn

Chỉ Có Một Tấm Bánh

                Thờ phượng Thiên Chúa là thờ phượng trong một thần khí trung tín, hiệp nhất và sự thật.  Kinh Thánh minh định rõ rằng người Kitô hữu không được phép sống cách lấp lửng, như kẻ đứng giữa chợ đời.  Chúng ta không có thể vừa thờ phượng Thiên Chúa vừa tôn kính Tiền Của ’’ (Mátthêu 6,24); và thêm nữa, ‘’qủa thật ai không chống lại Đức Giêsu là ủng hộ Người’’ (Máccô 6,24).

                 Nội dung bài đọc hôm nay, lá thư thứ nhất của thánh Phaolô gửi dân thành Côrintô, mang một ý nghĩa tương đồng, đối với những kẻ được gọi đi theo Đức Kitô.  Thánh Phaolô khuyên đọc giả của Người hãy xa lánh việc thờ ngẫu tượng, mà chỉ thờ phượng và tôn vinh một mình Đức Kitô, qua việc cùng bẻ một Tấm Bánh và chia sẻ cùng một Chén Rượu.

Mặc dù rất nhiều người, và có những khác biệt nhau về văn hóa, nhưng tất cả mọi người Kitô hữu toàn cầu đều được kêu gọi để hiệp thông, để trở nên và thuộc về Thân Mình Mầu Nhiệm Đức Kitô.

Rất nhiều bài ca, thánh nhạc và kinh nguyện nhấn mạnh tới sự thật này trong lãnh vực thần học, nhưng hình như tất cả đều muốn nhắn bảo chúng ta tiếp tục canh chừng làn sóng chống kháng một tôn giáo chứa đựng những lời chân lý.
 
Có phải Mahatma Gandhi (1869-1948) đã nêu lên điểm đáng chúng ta chú ý, khi được hỏi về văn minh phương tây:  ‘‘Vâng, tôi nghĩ đó có thể là một ý kiến hay?  Ông có lý do để trả lời như thế: vì ông cảm thấy văn minh phương tây là ‘‘một Kitô giáo không nhận ra thân mình  Đức Kitô‘‘. 

Phải khiêm tốn thừa nhận, rất nhiều người nhận xét rằng, những người Kitô hữu chúng ta đã và đang sống qúa xa so với những điều mình tuyên xưng. Từ tận đáy lòng, nếu thực tâm muốn cải đổi điều ấy, chúng ta phải cố gắng, từng cá nhân, hoạt động trong lãnh vực đức tin, tìm ra lý do và chọn lựa thích đáng để thực hành.

Tôi có tận tâm tận lực phụng sự Thiên Chúa không? Hầu như không.  Tôi có tôn thờ bất cứ loại ngẫu tượng nào không?  ‘‘ngẫu tượng hay thần tượng ư ?‘‘,  vị ấy có được tôi công nhận hay không?  Nghĩa là tôi có sẵn sàng để cho một thứ nào đó tự do đó thống trị, chứ không để Lời Chúa thúc giục và tác động tâm hồn, hầu tôi có thể dành thì giờ cầu nguyện?
 
Nếu tôi ham thú các giờ giải trí, hay tiêu khiển và để các cuộc vui khác nhau lấn át, như thế là tôi đã trở thành nô lệ của một trong các ’’ngẫu tượng’’ rồi; nếu tôi tự lao mình vào các vụ việc tạo thăng tiến nghề nghiệp, địa vị, công danh, tài sản, mà lại vùi dập mối quan hệ giữa tôi và Thiên Chúa, nếu tôi bị vật chất chi phối và chiếm hoàn toàn cuộc sống, và để cho tâm trí tôi trở thành đĩa cứng; nếu tôi chỉ đặt nặng vào việc đánh bóng hình ảnh của mình, thì đó là tôi đang thờ phuợng một trong các ’’ngẫu tượng’’ vậy! Cuối cùng và chắc chắn tôi sẽ phải trả một giá rất đắt về tất cả những việc làm sai trái của mình - là tôn thờ ngẫu tượng! ...
   
                 ’’Lạy Chúa Giêsu, con muốn nên giống Chúa hơn nữa.  Xin tuôn đổ tất cả mọi sự của Chúa xuống trong con.  Xin Mình và Máu Thánh Chúa trở nên của ăn và của uống cho con.’’ 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét