Thứ Tư Sau
Chúa Nhật 23 Thường Niên - Năm
Chẵn
Các bài đọc trích sách: - 1 Côrintô 7,25-31; - Thánh Vịnh
45,11-12.14-15.16-17; - Luca 6,20-26
Lòng Hoan Hỉ, Đoàn Người Tiến Bước
Thư
thứ nhất của Phaolô gửi dân thành Côrintô liên quan tới nhiều lãnh vực trong đời
sống Giáo Hội non trẻ, tại hải cảng danh tiếng này, nhưng phái tính hay tính dục
là một trong các đề tài thảo luận chính trong thư. Nếu cho rằng vấn đề phái tính hay tính dục không
còn là một trở ngại đối với thành phần tín hữu Kitô giáo hiện đại nữa, thì thật
là một suy nghĩ rất nông cạn và thơ ngây.
Phái tính hay tính dục dường như là một vấn đề nan giải và quấy nhiễu đời sống hằng ngày của chúng ta nhất,
xuyên qua các phương tiện thông tin đại chúng như truyền thanh, truyền hình, âm
nhạc, báo chí, tranh ảnh..., mà cách nay chỉ khoảng một thế hệ đã hoàn toàn bị
cấm đoán.
Vấn đề phái tính hay tính dục có
thể gây phân hóa sâu đâm và tạo đau thương ngay trong nhiều Giáo Hội Kitô giáo. Việc truyền chức linh mục và giám mục cho phụ
nữ, hay đồng tình luyến ái là những vấn đề tranh chấp đặc biệt và kịch liệt
trong Giáo Hội Anh giáo. Và chúng ta cũng
chưa quên một vấn đề đã từng làm chao đảo và gây tổn thương cho Giáo Hội của chúng
ta không ít, đó là việc lạm dụng tình dục từ một số giới chức thẩm quyền liên hệ.
Tuy nhiên, qua bài đọc hôm nay, nếu
chúng ta cho rằng Phaolô coi vấn đề giữ mình độc thân hay thành hôn đều mang
chung một ý nghĩa, cũng là một điều sai lầm.
Quan điểm của Phaolô về những đề tài này rất rõ rệt, ngoài ra, Ngài còn
nêu lên từng biệt nhau, nếu không muốn nói là nhấn mạnh thêm nữa.
Với một cái nhìn tổng lược, người
ta có thể kết luận là bài đọc hôm nay dường như hơi nghịch lý. Chẳng hạn Phaolô viết: ‘‘Vậy
từ nay những người có vợ hãy sống như không có; ai khóc lóc, hãy làm như không
khóc; ai vui mừng, như chẳng mừng vui; ai mua sắm, hãy làm như không có gì cả;
kẻ hưởng dùng của cải đời này, hãy làm như chẳng hưởng‘‘ (1 Côrintô 29-30).
Chúng ta có thể thắc mắc và tự hỏi: ‘‘Như
vậy ý của Phaolô muốn gì?‘‘ Câu trả
lời đã được chính Phaolô ghi nhận: ‘‘thời gian chẳng còn bao lâu‘‘ (1 Côrintô
29). Đó là điều khiến chúng ta phải đặc
biệt quan tâm. Không ai trong chúng ta
biết rõ khi nào tận thế, hoặc thời điểm nào là giờ phút cuối cùng của đời mình.
Điều chúng ta cần biết đã được
Phaolô nói tới trong bài đọc hôm nay, đó là chúng ta đang sống trong thế gian,
nhưng chúng ta không thuộc về thế gian; chúng ta nên sống một cuộc đời như hôm
nay là ngày tận cùng; nghĩa là chúng ta cần hiểu cặn kẽ rằng, chúng ta phải sống
sao cho xứng với những gì Thiên Chúa đã trao ban nơi chúng ta, ngay bây giờ và
cho đến lúc mãn đời; đồng thời hãy dùng những gì Thiên Chúa trao ban, để tạo lợi
ích cho tha nhân và làm vinh danh Thiên Chúa!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét