Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2014

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 23 Thường Niên - Năm Chẵn

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 23 Thường Niên  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: -  1 Côrintô 8,1b-7.11-13; - Thánh Vịnh 139,1-3.13-14ab.23-24; - Luca 6,27-38

Lạy Chúa, Xin Dò Xét Để Biết Rõ Lòng Con

Chỉ Có Một Chúa Là Đức Giêsu Kitô

              Giáo Hội tại Côrintô được kể là một hải đảo trong biển người thuộc chủ nghĩa vô thần;  một số thành viên trước kia đã từng là dân ngoại nên việc tẩy rửa các hành vi sai lầm trong quá khứ của họ, không phải là vấn đề một sớm một chiều mà có thể đạt được ngay kết qủa mỹ mãn.
  
Kẻ vô thần buôn bán, còn các nhóm khác thì tổ chức những buổi sinh hoạt xã hội ngay trong đền thờ của mình; trước tiên, người ta đem thịt tới cúng bái các ngẫu tượng, rồi sau đó bầy bán ở các tiệm thực phẩm.  Những tín hữu mới trở lại Kitô giáo nghĩ rằng, việc ăn các loại thịt như thế, sẽ làm tổn thương đức tin của họ -  vì  họ cho rằng, như thế là cách họ cũng tham gia vào việc thờ phượng ngẫu tượng.

Các tín hữu trưởng thành hơn thì tin rằng, chỉ có một Thiên Chúa duy nhất, các ngẫu tượng của dân ngoại không thực sự tồn tại, do đó, các loại thịt bầy bán ở tiệm thực phẩm không ảnh hưởng tới vấn đề tâm linh, nên họ cảm thấy hoàn toàn tự do ăn - một cách thoải  mái.
 
Cả hai bên đều quyết định giữ vững lập trường phán đoán của mình, nên đã tạo nên xung khắc, buộc phải thiết đặt một chính sách hợp hóa và tài phán, kết qủa cho thấy, tiềm năng hoạt động của Giáo Hội non trẻ tại Côrintô có thể đã bị tê bại không ít.

Lời giải thích ở phần cuối thư, Phaolô nhấn mạnh tới sự hiểu biết, cho dù sự hiểu biết đó liên quan tới các thánh vật, cũng có thể trở thành nguồn gốc phát sinh lòng tự mãn theo bản ngã riêng của mình.  Điều mà cả hai bên đều thiếu, đó là tình yêu mến lẫn nhau, nên đã làm mất sự hiệp nhất và sức mạnh trong toàn thể cộng đồng.  Hiểu biết Thiên Chúa chưa đủ, chúng ta còn phải yêu mến Người nữa; vì nhờ yêu mến Người, chúng ta mới hiểu biết Người. 

Mặc dù Phaolô tán đồng việc làm của nhóm tín hữu đã trưởng thành, nhưng Ngài cũng không quên khiển trách họ, vì đã dùng đức tin, để rồi tự do cho phép mình hành động như vậy, khiến những anh chị em còn đang trên đường phát triển đức tin bị thương tổn.  Phaolô cho họ biết, quyền tự do của người Kitô hữu là đặt mình xuống mức độ có thể tự kiểm soát được mình.

Tiếc thay, lời cảnh giác của Phaolô đã diễn ra cách nay hơn hai ngàn năm, thế mà chính sách hợp hóa vẫn còn là một mối đe dọa đối với đời sống nội tâm của nhiều người Kitô hữu.  Trong suốt nhiều thế hệ, con người đã từng đặt trọng tâm vào các quyền lợi cá nhân, coi nhẹ trách nhiệm, đồng thời xem vấn đề kiến thức như một quyền lực, nâng cám dỗ lên trên học vấn, và cho rằng tình yêu nơi mình dạt dào hơn thời của Phaolô.  Thực tế, thế kỷ hai mươi và một phần thế kỷ hai mươi mốt này vẫn còn  đang ghi dấu nhiều nét đậm của người Pharisêu!  


Tuy nhiên, chúng ta có thể đoan chắc rằng, Thiên Chúa muốn chúng ta từ bỏ chính sách phán xét cực đoan và tự mãn, mà nên thường xuyên tham dự các buổi đào luyện đức tin.  Đức Giêsu dậy rằng, mến Chúa và yêu người là bản tóm lược các giới luật của Thiên Chúa.  Nguyên tắc phát triển và xây dựng Giáo Hội đã được Đức Giêsu căn dặn:  ’’Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.  Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này: là anh em có lòng yêu thương nhau.’’ (Gioan 13,34-35).            

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét