Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 33 Thường Niên - Năm Chẵn

Thứ Hai Sau Chúa Nhật 33 Thường Niên  -  Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Khải Huyển 1,1-4; 2,1-5a; - Thánh Vịnh 1,1-2.3-4+6; - Luca 18,35-43


Ngươi Đã Để Mất Tình Yêu Thuở Ban Đầu

Ngươi Đã Để Mất Tình Yêu Thuở Ban Đầu

Sách Khải Huyền được hoàn thành giữa thời kỳ Giáo Hội tiên khởi đang bị bách hại khốc liệt. Hầu hết các học giả đều cho rằng niên hiệu sách Khải Huyền ghi khoảng năm 95, đúng thời điểm phát động cuộc bách hại vào khoảng giữa các năm 81 và 96, dưới triều đại Domitian.

                 Giới thẩm quyền Rôma buộc toàn dân phải thờ phượng hoàng đế, và vì thế các tín hữu Kitô giáo đã tôn vinh Đức Giêsu, với mục đích phản kháng việc sùng bái Xêda như một vị Chúa, hầu giảm bớt bầu khí căng thẳng, hành vi thù nghịch và chống đối.

                 Có lời khuyên các tín hữu tại Ximiếcna, không nên mở những cuộc chống đối kế tiếp (Khải Huyền 2,10), và Hội Thánh ở Philađenphia sẽ được gìn giữ khỏi  một giờ thử thách sắp xẩy đến trên mặt đất (Khải Huyền 3,10).

                 Chúng ta được biết Antipas đã hy sinh mạng sống mình (Khải Huyền 2,13), cùng với một số cá nhân khác (Khải Huyền 6,11).  Chính Gioan cũng bị đầy ra hải đảo Pátmôn, một thuộc địa của Rôma, dùng làm nơi trừng phạt các tội phạm, vì những hoạt động, với tư cách là một nhà truyền giáo và rao giảng Tin Mừng (Khải Huyền 1,9). 

                 Giữa thời điểm bị bách hại vô cùng khốc liệt ấy, nhiều người cho rằng tử đạo (Khải Huyền 2,14-15) là cách giải quyết tốt nhất; tuy nhiên điều này dĩ nhiên còn cần tới sự sửa sai và hối cải nội tâm:  người tín hữu được mời gọi sống can đảm, thành tín và hy sinh tuyệt đối.

                 Sách Khải Huyền chứng minh sự thật, cho biết, máu các thánh tử đạo là hạt giống Giáo Hội ươm trồng.  Mục đích của Gioan là cổ võ, an ủi và khuyến khích các tín hữu giữ vững niềm tin, dù phải trả giá đắt.

                 Gioan dùng ngôn từ đặc biệt thuộc ‘’loại khải huyền’’, phong phú mầu sắc và điển dụ.  Một khuôn mẫu độc đáo hay đặc thù của sách Khải Huyền là thường dùng con số 7 - được nhắc tới cả thảy 72 lần. Có bảy Hội Thánh (Khải Huyền 1,4, 11), bảy cây đèn vàng (Khải Huyền 1,12), bảy ngôi sao (Khải Huyền 1,16), bảy ấn (Khải Huyền 5,1), bảy sừng và bảy mắt (Khải Huyền 5,6), bảy hồi sấm (Khải Huyền 10,3), bảy đầu (Khải Huyền 12,3), bảy vương miện (Khải Huyền 12,3), bảy thiên thần (Khải Huyền 15,6) bảy tai ương (Khải Huyền 15,6), bảy chén vàng (Khải Huyền 15,7), bảy qủa núi (Khải Huyền 17,9) và bảy vua (Khải Huyền 17,10).  Thời xưa, số bảy được xếp vào loại: vẹn toàn, hoàn mỹ và ân phúc cuối cùng.

                 Gioan được biết đến như một tông đồ tình yêu.  Gioan hiểu rõ, tình yêu tinh tuyền có thể trổi vượt tất cả các nhân đức quan trọng khác, và mọi khó khăn và trở ngại đều bị tình yêu không chế cả. Tình yêu luôn vững mạnh giữa các tình hưống khó khăn, cũng như trước sự khổ cực, hoặc bị cái chết đe dọa từng ngày.

                 ‘’Lạy Chúa, xin giúp con đừng bao giờ bỏ Chúa – là tình yêu độc nhất và khai mở đời con - dù trong hoàn cảnh éo le và sợ hãi nhất.’’

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét