Chúa Nhật 13 Thường Niên - Năm B
Các bài đọc trích sách: - Khôn ngoan,
1,13-15.2,23-24; - Thánh Vịnh 30,1.3-5.10-12;
- 2 Corintô 8,7.9.13-15; - Máccô 5,21-43
Bài Tin Mừng hôm nay đề cập tới hai con bệnh được chữa
lành, đồng thời nhấn mạnh tới hai tấm gương đức tin sáng chói. Phải can đảm và thực sự quên mình, ông trưởng
hội đường tên là Giaia mới dám đến xin Đức Giêsu giúp đỡ.
Ông là một nhân vật quan trọng trong cộng đồng, vì thế,
ông phải thật sự khiêm tốn, mới có thể hạ mình xin một giáo sĩ Do Thái giúp đỡ. Nhiều thành viên trong tổ chức tôn giáo tỏ thái
độ nghi ngờ cá nhân Đức Giêsu, nhưng ông Giaia vẫn quyết tâm tiếp xúc với Người. Trong giây phút khẩn thiết, ông đã tự gạt bỏ địa
vị và nhân phẩm sang một bên để mong được Đức Giêsu trợ giúp.
Người đàn bà bị băng huyết cũng ở trong trạng thái cần
được giúp đỡ. Vấn đề của bà đã kéo dài từ
nhiều năm, và bà đã chữa chạy nhiều nơi, nhưng bệnh vẫn không thuyên giảm, mà mỗi
ngày càng tệ hơn. Cảm động nhất là bệnh
xuất huyết không ngừng biến bà thành ô uế, nên bà không được phép tham dự các
nghi thức phụng thờ Thiên Chúa, cũng như các sinh hoạt cộng đồng.
Đó là lý do khiến bà cảm thấy thẹn thùng, không dám
công khai tiến lại gần Đức Giêsu. Bà thật
sự thất vọng, nhưng tin chắc bà sẽ được lành bệnh, nếu tay bà chạm vào áo choàng
của Đức Giêsu. Đức tin của bà đã cứu bà,
giống như trường hợp của ông Giaia.
Chúng ta có thể học được nhiều điều ở nơi hai câu
truyện vừa nghe. Điều chính yếu liên
quan tới trường hợp ông Giaia và người đàn bà là họ đã nhận ra sự cần thiết của
mình. Họ qủa quyết rằng, mọi khó khăn và
trở ngại trong việc đến với Đức Giêsu đều trở thành vô nghĩa. Người đàn bà cảm thấy xấu hổ vì bệnh tật, còn
ông Giaia thì hãnh diện vì địa vị quan trọng của mình, nhưng tất cả những điều
kia đều không thể làm cản trở quyết tâm của họ, là tìm gặp và xin Đức Giêsu giúp
đỡ.
Chúng ta có nhận ra mình cũng cần được Đức Giêsu giúp
đỡ như họ không? Trong giây phút cần thiết,
và sau khi đã cậy nhờ các phương tiện trần thế, nhưng vẫn vô hiệu, Đức Giêsu không
ngần ngại đón tiếp, nếu chúng ta thật lòng khiếm tốn trở về, xin Người giúp đỡ.
Hãnh diện và sợ sệt có thể làm cho chúng ta không đến
với Đức Giêsu được, nhưng khi đã thật sự nhận ra mình cần sự giúp đỡ, thì chúng
ta vượt thắng mọi trở ngại cách dễ dàng.
Đức Giêsu biết, chúng ta phải chiến đấu rất nhiều với chính mình, trước
khi đi đến quyết định xin Người trợ giúp.
Đức Giêsu vui mừng, khi chúng ta thực tâm nhìn nhận
sự yếu đuối và các nhu cầu cần thiết nơi mình, mà mở rộng trái tim đón rước Người,
hầu Người chữa lành và thi ân, giáng phúc cho chúng ta như lòng Người hằng mong
ước.
Đức Giêsu là Chúa mọi loài, và không trở ngại hoặc
khó khăn nào nơi chúng ta to lớn qúa đến nỗi Người không thể chinh phục được. Hôm nay, chúng ta cùng nhau khiêm tốn mở rộng
cửa lòng chiếm hữu tinh yêu chữa lành của Đức Giêsu.
‘’Lạy Chúa Giêsu, chúng con biết mình là kẻ
tội lỗi, rất cần Chúa. Chúng con tin vào
tình yêu và quyền năng chữa lành Chúa dành cho chúng con. Khi đến trước mặt Chúa, chúng con hoàn toàn cảm
nhận được ơn tha thứ, và đón nhận cuộc sống phục sinh của Chúa, nhờ đó, chúng
con có thể chiến thắng tội lỗi, và trở nên trong sạch, hầu phụng sự Chúa trong
mọi sự. Amen.’’
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét