Thứ Tư Sau Chúa Nhật 13 Thường Niên - Năm Lẻ
(Tin Mừng: Năm Lẻ &Năm Chẵn)
Các bài đọc trích sách: - Sáng Thế 21,5.8-20; - Thánh Vịnh
34,7-8.10-13; - Mátthêu 8,28-34
Trong câu truyện hôm
nay, chúng ta thấy sự bất mãn của con người được biểu lộ qua lòng ghen tị. Lòng ghen tị của Sara đối với mẹ con Hagar và
Ismael, được kể là qúa thô bỉ, buộc Hagar phải ra đi để tự bảo vệ mình và cậu bé. Trái lại, Thiên Chúa yêu thương nhân loại vô điều
kiện, bằng chứng là Người chăm sóc Hagar và chúc lành cho Isamel.
Đoạn Kinh Thánh hôm
nay làm sáng tỏ ý nghĩa lời các tổ phụ Giáo Hội sơ khai, xác quyết rằng, Cựu Ước
chỉ có thể hiểu với ánh sáng soi dẫn của Tân Ước. Tại chương 4, từ cầu 21 đến 31, trong thư gửi
tín hữu Galát, Phaolô giải trình rằng, Hagar và Sara là tiêu biểu của hai giao ước.
Hagar tượng trưng
cho Cựu Ước (lề luật ban hành ở Sinai),
và mặc dù nàng sinh cho Abraham một con trai tên là
Ismael, nhưng, vì là một phụ nữ thuộc thành phần nô lệ, nên khi sinh ra, con của
nàng cũng chung số phận nô lệ.
Trái lại, Sara là một
phụ nữ tự do, nên được kể là thay mặt cho Tân Ước, bởi vì, người con của bà tên là Isaac, được sinh ra nhờ Lời Thiên
Chúa đã hứa với Abraham, và như thế là người tự do.
Phaolô còn hiểu thêm
rằng, sau khi ra đi, Hagar đến lập cư tại miền Ả Rập, tượng trưng cho Giêrusalem
trần thế, và do đó vẫn ở trong tình trạng nô lệ theo Lề Luật (Galát 4,25). Tuy nhiên, tại Giêrusalem Thiên Quốc, như Lời
Thiên Chúa hứa, con người sống trong tự do.
Là người Kitô hữu,
lẽ đương nhiên chúng ta là con cái sinh ra nhờ Lời hứa của Thiên Chúa. Qua bí tích Rửa tội, chúng ta thoát khỏi vòng
nô lệ là tội lỗi, và chúng ta không còn bị Lề Luật ràng buộc nữa. Là con cái của Lời hứa, chúng ta được quyền
thừa hưởng di sản của Thiên Chúa Cha, được phép cư ngụ với Người đời đời tại Giêrusalem
Thiên Quốc. Đó là Lời Thiên Chúa hứa, và
cũng là niềm hy vọng của những người Kitô hữu - những người con được sinh ra nhờ
Lời hứa!
Là những người đang
được hưởng địa vị cao trọng này, chúng ta chớ quên rằng, Thiên Chúa cũng yêu thương
tất cả những ai còn đang sống trong cảnh nô lệ vật chất tại trần gian. Chúng ta cảm thấy ghê tởm trước lòng ghen tị
của Sara, khiến Ismael không được phép đồng hưởng quyền trưởng tử với Isaac; do
đó, chúng ta nên theo gương Phaolô là sốt sắng cầu nguyện cho những người chưa được
chia sẻ quyền công dân với chúng ta, tại Giêrusalem Thiên Quốc. Hơn tất cả, Thiên Chúa ‘’muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý’’ (1 Timôthê
2,4).
‘’Lạy Cha, chúng
con cảm tạ, vì Cha đã mời gọi chúng con trở nên con cái Cha - con cái nhờ lới hứa. Chúng con sung sướng, vì qua sự hiến thân chịu
chết trên thập giá của Đức Giêsu, Cha đã giải cứu chúng con khỏi vòng nô lệ là
tội lỗi và Lề Luật, để chúng con hy vọng được vào vương quốc trên trời. Xin Cha giúp chúng con cầu nguyện cách sốt sắng,
cũng như nhiệt tâm làm chứng tá tình yêu Chúa, cho tất cả những ai nhận biết
Cha. Amen.’’
Thứ Tư Sau Chúa Nhật 13 Thường Niên
- Năm Lẻ & Chẵn * Tin Mừng: Mátthêu 8,28-34
Bài Tin Mừng hôm qua, nói về sức
mạnh của Đức Giêsu, trong việc khống chế lực lượng thiên nhiên. Hôm nay, chúng ta được chứng kiến quyền uy của
Người tại vương quốc thần linh.
Dù sống trong thế giới hữu hình,
nhưng chúng ta cũng cần biết, còn một thế giới thần linh vô hình, đang vây bọc
thế gian. Ma qủi là một thực thể mà mỗi
người chúng ta luôn phải đối đầu.
Bàn luận về thần dữ trong thời
hiện đại có lẽ là vấn đề không thích hợp lắm, đối với một số người Kitô hữu;
tuy nhiên, Kinh Thánh cũng như truyền thống Giáo Hội dạy rằng, thần dữ là một sự
thật, và chúng cũng có quyền năng, mặc dù rất giới hạn, nhưng đủ làm cản trở công
trình xây dựng triều đại Thiên Chúa.
Là những người Kitô hữu, chúng
ta đang bị thần dữ rình rập, tấn công tứ bề, nếu không khám phá kịp, chúng ta
khó có thể tìm được phương cách chống đỡ hữu hiệu. Nếu muốn được yên hàn sống gần gũi Chúa, chúng
ta phải luôn luôn đề kháng các trận chiến của thần dữ. ’’Anh
em hãy sống tiết độ và tỉnh thức, vì ma qủi, thù địch của anh em, như sư tử gầm
thét, rảo quanh tìm mồi cắn xé’’ (1 Phêrô 5,8).
Cuộc đối thoại giữa ma qủi và Đức
Giêsu trong dịp này, diễn ra như một tấn bi hài kịch. Người ta lấy làm sợ hãi khi thấy ma qủi sống
trong các mồ mả, khiến không ai dám lưu thông trên quãng đường ấy.
Nhưng, Đức Giêsu không bối rối,
lo ngại; bởi vì, thần dữ biết rõ Người là Con Thiên Chúa, và có thế lực hơn chúng. Các việc làm của thần dữ chỉ là gian xảo, lừa
bịp; nhưng chúng ta nên tin rằng, Đức Giêsu có uy quyền trên tất cả mọi hành động
đến từ thần dữ.
Những khi gặp nguy nan hay bị cám
dỗ, chúng ta hãy kêu cầu Đức Giêsu, và chắc chắn Người sẽ nghe lời van xin cứu
giúp. Càng năng cầu nguyện và suy ngẫm
Kinh Thánh, đức tin của chúng ta càng thêm vững mạnh, và ít sa vào mưu gian xảo
quyệt của thần dữ.
Khi dân chúng chứng kiến sự việc
đã xẩy ra, thay vì nên vui mừng về sự kiện hai người bị qủi ám được chữa lành,
họ lại yêu cầu Đức Giêsu rời khỏi vùng đất của họ.
Nói đúng ra, một phần, họ cảm
thấy bực bội, vì bầy heo bị chết đuối; nhưng xét kỹ, dường như họ trở nên bối rối
trước sự xuất hiện của thần lực. Những
người dân trong vùng đất kia có lẽ cũng giống như chúng ta, không muốn Đức Giêsu
xen vào đời sống tiện nghi giả tạo của mình, nên cố ý đẩy Người đi thật xa.
Giả như mời Đức Giêsu, chắc chắn
Người sẽ đến lay chuyển tâm hồn chúng ta, đồng thời kêu gọi chúng ta hy sinh,
nhờ thế chúng ta có thể thoát khỏi quyền lực sự dữ, đồng thời đón nhận muôn vàn
ơn phúc, ngoài sự tưởng tượng thông thường.
’’Lạy Chúa Giêsu, Chúa là Con ThiênChúa, với quyền uy
trên khắp hoàn vũ. Xin giúp chúng con
luôn canh chừng, các cuộc tấn công do sự dữ gây nên và cứu thoát chúng con khỏi
mọi nguy biến, cho đến khi chúng con được vào hưởng bình an và hạnh phúc trong
vương quốc của Chúa. Amen.’’
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét