Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 18 Thường Niên - Năm Lẻ + (Năm Lẻ & Năm Chẵn)

Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 18 Thường Niên  -  Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Đệ Nhị Luật 6,4-13; - Thánh Vịnh 18,1-3.46.50; - Mátthêu 17,14-20

 

                 Đoạn sách chúng ta vừa nghe được kể là chính điểm trong Do Thái giáo, và dân Do Thái coi đó như kinh điển của họ.  Những người Do Thái sùng đạo đọc đoạn sách này mỗi ngày ba lần.  Nhiều người Do Thái đã lấy các lệnh truyền này của Thiên Chúa đeo vào áo choàng và treo lên cửa nhà của họ.  Làm như vậy là họ muốn minh chứng mệnh lệnh của Thiên Chúa gồm các chân lý cần thiết cho các tín hữu Do Thái cũng như Kitô giáo.

                 Mệnh lệnh xác quyết rằng chỉ có một Thiên Chúa dưy nhất, buộc chúng ta phải yêu mến với tất cả tâm hồn, trí khôn và sức lực.  Yêu mến và thờ kính Thiên Chúa là thực thi mục đích của Người, trong việc tạo dựng nhân loại.  Không có tạo vật nào tốt đẹp và cao trọng hơn con người, do đó, tỏ lòng yêu mến Đấng Tạo Hóa và gìn giữ chúng ta là điều phải lẽ.

                 Khi hỏi về giới răn nào trọng nhất trong lề luật, Đức Giêsu đã bày tỏ sự am hiểu của Người bằng một câu trả lời:  ‘’Ngươi phải yêu mến Chúa là Thiên Chúa của ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi.  Đó là giới răn quan trọng và là giới răn thứ nhất.  Còn giới răn thứ hai cũng giống như giới răn ấy là, ngươi phải yêu mến người lân cận như chính mình. Tất cả sách Luật và sách các ngôn sứ đều tùy thuộc vào hai giới răn ấy.’’ (Mátthêu 22,37-40).

                 Đối với chúng ta, thế nào gọi là yêu mến Thiên Chúa?  Yêu mến là tỏ lộ tình cảm cách mặn nồng, thâm sâu.  Tuân hành các giới luật của Thiên Chúa là hình thức bày tỏ tình yêu với Người.  Yêu mến Thiên Chúa là quyết định của con tim, nhưng nếu thiếu lòng yêu mến, thì việc thực thi các giới răn của Thiên Chúa dường như sẽ trở nên khó khăn, và còn là gánh nặng đối với chúng ta.  ‘’Qủa thật, yêu mến Thiên Chúa là tuân giữ các giới răn của Người.  Mà các giới răn của Người có nặng nề gì đâu.’’ (1 Gioan 5,3).

                 Tình yêu chúng ta đang có chính là suối tình yêu do Thiên Chúa ban cho, đã được mặc khải qua cuộc sống, sự chết và sự sống lại của Đức Giêsu Kitô.  Khi đề cập tới lời nói và việc làm của Đức Giêsu, chúng ta nhận rõ tình yêu Thiên Chúa tuôn đổ xuống những kẻ tội lỗi và yếu đuối.

                 Khi suy ngẫm về sự chết của Đức Giêsu trên thập giá vì tội lỗi nhân loại, thì tâm trí chúng ta được tràn đầy tình yêu và lòng biết ơn; từ đó giúp chúng ta dễ dàng yêu mến tha nhân cách chân thành hơn, bởi vì ‘’nếu ai nói:  Tôi yêu mến Thiên Chúa, mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối; vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa.’’ (1 Gioan 4,20).
 
                 ‘’Lạy Chúa, chúng con yêu mến Chúa, nhờ Chúa yêu mến chúng con trước, và đã sai Con Chúa đến trong thế gian, để chết vì chúng con.  Xin Chúa tuôn đổ tình yêu Chúa xuống trong tâm hồn chúng con, hầu chúng con thi hành ý Chúa và yêu mến tất cả mọi người chúng con gặp gỡ hằng ngày.  Amen.’’  


Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 18 Thường Niên 
-  Năm Lẻ & Năm Chẵn
Tin Mừng:  - Mátthêu 17,14-20
 
                 Đứa trẻ lâm trọng bệnh là một nỗi âu lo khủng khiếp của các cha mẹ trong mỗi gia đình, do đó việc chạy thầy chạy thuốc chữa trị cho em bé là vấn đề quan trọng và khẩn thiết.  Điều này đã được minh chứng qua tiếng khóc than, van xin thảm thiết của người cha khi đến gặp Đức Giêsu với một hy vọng cuối cùng.
 
                 Chúng ta có thể tưởng nghĩ rằng một hoặc hai môn đệ đứng nhìn em bé, tỏ vẻ ngao ngán với cảm nhận sai lầm và lẫn lộn về quyền hạn các ông vừa được sư phụ trao phó đi chữa trị cho bệnh nhân, nhưng đã trở thành vô hiệu. 
            
                 Tất nhiên, thuở ấy, bệnh tật đôi khi bị gán cho là do qủi ám.  Ngày nay, cảm nghĩ này được kể là ngây thơ và lỗi thời, vì thực tế, khoa học tân tiến đã có những câu trả lời thỏa đáng giúp chúng ta hiểu rõ nguyên nhân gây bệnh và sự chết, nhưng hầu như chưa có thể cho chúng ta biết lý do tại sao bệnh tật lại có khuynh hướng tấn công nhân loại, nói chung, và bất cứ cá nhân nào, nói riêng.
           
                 Thái độ của những người thuộc thế kỷ thứ nhất có lẽ rất đơn giản.  Họ cho rằng yếu tố nền tảng, mặc dù chúng ta không tin đó là sự thật, gây bệnh tật và sự chết là hoạt động của ma qủi, được thể hiện qua bản tính hay sa ngã của nhân loại và tác động của tội ác.
 
                 Bệnh tật, là thứ mà mọi người, không nhiều thì ít, đều đã từng trải nghiệm, làm tổn hại tới bản thể nhân loại tuyệt hảo và tươi đẹp do Thiên Chúa tạo dựng lúc ban đầu: do đó, nếu bệnh tật hoành hành nơi con trẻ thì xem ra là qúa tàn nhẫn và vô nhân đạo, không thể chấp nhận được.  Như vậy quyền lực của sự dữ có dụng ý chế nhạo Thiên Chúa tình yêu, bằng cách phá hoại các tạo vật xinh đẹp đã do Người dựng nên.
 
                 Lời ứng trả đầy bí ẩn của Đức Giêsu dường như chứa đựng một chút thất vọng , phản ánh nỗi đau khổ của người cha của em bé.  Qua Tin Mừng và đặc biệt là qua các phép lạ và sự dữ trong đời sống trần thế, tạo thành một khoảnh khắc, giúp chúng ta có thể chiêm ngắm thiên đàng và thấy rõ cuộc đời buồn tẻ, đau thương diễn ra trong cuộc sống hằng ngày; đột nhiên chúng ta nhận ra mình đang lạc lõng giữa  cảnh siêu tự nhiên.
 
                 Khi Đức Giêsu chữa lành một bệnh nhân theo thể cách thần diệu, thì không có nghiã là lề luật trong đời sống trần thế bị đình chỉ, nhưng đúng hơn là luật pháp đời sống bất diệt Nước Trời đang hiện diện.  Có lẽ thái độ thất vọng của Đức Giêsu phát xuất, ít nhất một phần, từ những tấm lòng vẫn còn chai lỳ nơi kẻ đi theo Người, chưa nhận rõ sự hiện diện đích thực của Thiên Chúa, Đấng đã và luôn yêu mến và che chở mọi người.
  
                 ‘’Lạy Cha, mặc dù không nhìn thấy Cha, nhưng con biết tình yêu của Cha dành cho con.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét