Thứ
Sáu Sau Chúa Nhật 18 Thường Niên - Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - Đệ Nhị Luật 4,32-40; -
Thánh Vịnh 77,12-16.21; - Mátthêu 16,24-28
Tay Chúa Đã Cứu Chuộc Dân Người
Một em bé 10 tuổi
bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, vì mẹ luôn đòi cậu phải làm hết việc nọ đến việc kia,
mà không bao giờ cậu nhận được một lời khen hoặc một phần thưởng. Chán nản, cậu ngồi xuống viết một bản tính
công theo mẫu hóa đơn gồm nhiều mục khác nhau như sau và đưa cho mẹ cậu:
’’Các công việc đã làm trong tuần: 3 lần đi mua hàng
mỗi lần 20 xu, tổng cộng 60 xu; 5 lần làm thức ăn cho đứa em đem đi học mỗi lần
20 xu, tổng cộng 1 đồng; lau chùi và dọn dẹp phòng tắm/phòng ngủ, tổng cộng 1
đồng; 3 lần giúp làm thức ăn trong gia đình mỗi lần 50 xu, tổng cộng 1 đồng
rưỡi. Cộng chung tất cả là 4 đồng 10
xu’’.
Để trả lời cậu, mẹ
cậu cũng làm một bản chiết tính như sau:
‘’Mẹ cưu mang con 9 tháng trong
bụng: 0 xu; mẹ vất vả nuôi dưỡng con
những tháng đầu đời của con, và có lần gần như mất con, vì con bệnh tật liên
tục, đêm nào mẹ cũng phải thức trắng bên cạnh con: 0 xu; thời gian mẹ lo lắng, săn sóc cho con
đủ mọi thứ cần thiết: 0 xu; vì yêu
thương con, mẹ đã chi phí nhiều thứ lặt vặt khác: 0 xu; và hiện nay con vẫn còn
cần dùng rất nhiều thứ nữa, mà hằng ngày mẹ phải mua sắm cho con; tất cả những
giá trị nêu trên mẹ chỉ tính tổng cộng bằng con số không.’’
Không gì ngại ngùng
và xấu hổ bằng khi có người đã đối xử tử tế với chúng ta, mà chúng ta lại tỏ ra
hững hờ, khiến họ phải nhắc nhở. Nhưng
không gì qúi bằng, khi chúng ta nhận thức được và tỏ lòng cám ơn những người đã
quan tâm và giúp đỡ mình chu đáo.
Ở trên đời này, dù
con người ở địa vị nào cũng muốn được người khác nhận ra lòng tốt của
mình. Tuy nhiên, bản tính con người là
không hoàn hảo, chính vì thế mà tất cả mọi người chúng ta đều có nhiều thiếu
sót, dễ quên. Vì tình yêu, Thiên Chúa đã
tạo dựng và cứu chuộc chúng ta bằng Máu Thánh của Người, đã săn sóc chúng ta
như người mẹ trong câu truyện vừa kể, nhưng thuờng thường chúng ta đối xử với
Người cách trái ngược.
Ngay từ tạo thiên
lập địa, con người chúng ta đã đền đáp tình yêu và lòng quảng đại không biên
giới của Thiên Chúa bằng cách từ chối Người và làm phiền lòng Người. Tuy nhiên, Thiên Chúa đối xử với chúng ta
không b¢ng cách nào khác hơn là tiếp tục yêu thương chúng
ta.
Nhưng, đôi khi
Thiên Chúa cũng cần giới hạn với chúng ta, như đã mô tả trong bài đọc thứ nhất
hôm nay, trích từ sách sách Đệ Nhị Luật, liên quan tới việc dân chúng Israel tỏ
ra vô ơn, mặc dù Thiên Chúa vẫn không ngừng yêu thương họ. Đó cũng là bài học có ý răn dạy chúng ta,
những con người đang sống trong thời hiện đại.
’’Lạy Chúa, chúng con biết chúng con đã nhiều lần
phản bội Chúa, nhưng chúng con vui mừng vì được sống trong sự thật của Lời
Chúa. Chúng con cầu xin Chúa ban cho
chúng con biết trực diện với sự thật nơi chúng con và nhờ thế mỗi ngày chúng
con càng yêu mến Chúa hơn. Amen.’’
Thứ Sáu
Sau Chúa Nhật 18 Thường Niên
- Năm Lẻ
& Năm Chẵn
Tin Mừng: - Mátthêu 16,24-28
Sau khi báo cho các môn đệ biết những đau khổ Người
sẽ phải chịu, Đức Giêsu dạy rằng, ai muốn đi theo Người, phải sẵn sàng đón nhận
đau khổ, vậy mà họ vẫn nhìn vương quốc của Người theo quyền lực và lợi lộc thế
tục; nhưng Đức Giêsu đã dạy bảo họ cách thế khác.
Người không úp úp mở mở, nhưng nói thẳng cho các môn
đệ biết, muốn theo Người, trước hết, cần vác thập giá mình mà theo. Nếu không chuẩn bị và sẵn sàng trả cái giá ấy,
thì chúng ta không nên chọn con đường làm môn đệ Người. Một môn đệ là một người đi theo Thầy, noi gương
Thầy và vâng phục Thầy. Sinh, sống và chết
của Đức Giêsu là để từ bỏ chính mình vì mọi người.
Đức Giêsu từ bỏ vinh quang của mình để trở nên trống
rỗng và sinh vào thế gian; Người sống một cuộc đời phục vụ tha nhân; Người đã tự
hiến thân mình trên thập giá vì tất cả chúng ta. Nếu muốn đi theo Đức Kitô, chúng ta phải đặt
việc phục vụ Người và tha nhân lên trên những ước vọng riêng của mình.
Là những con người đã sa ngã, chúng ta nặng lòng tự
hào và định kiến: vì thế Đức Kitô kêu gọi chúng ta nên gạt bỏ các hành vi tạo nỗi
đau cho mình. Như chúng ta biết, ngay cả mọi sinh hoạt hằng ngày, nếu không tự
bỏ chính mình và thiếu người trợ lực, chúng ta chẳng có thể hoàn tất bất cứ việc
gì – ngay cả trong Vương Quốc Thiên Chúa, điều này lại càng là một sự thật hiển
nhiên.
Người ta thường đưa ra vấn đề vác thập giá mình, để ám
chỉ nỗi thống khổ mà mỗi cá nhân phải gánh chịu trong cuộc sống hằng ngày. Trên cõi đời này, ai chẳng có những khó khăn,
buồn phiền, đau khổ, và đó cũng là điều Đức Giêsu muốn nói tới. Nhìn sâu hơn, chúng ta có thể hiểu, vác thập
giá mình, ám chỉ toàn bộ tiến trình lỗi phạm, gây nên tội lỗi, dẫn đến sự chết;
đồng thời học biết cách thế tuân hành ý Chúa hơn là theo ý riêng mình.
Điều này xem ra có vẻ khó khăn qúa, nhưng Đức Giêsu
luôn luôn đứng trước mặt và ở bên cạnh chúng ta để nâng đỡ và hướng dẫn mỗi người. Và chúng ta cũng nên hiểu rằng, nếu chúng ta
chia sẻ sự chết với Chúa, thì chúng ta cũng sẽ được chia sẻ sự sống lại với Người.
Những hy sinh dành
cho Đức Kitô, cuối cùng sẽ trở thành vô nghĩa, nếu chúng ta từ bỏ một cái gì có
tính cách phù du, chỉ vì muốn đổi lấy vinh quang đời đời. Nên nhớ rằng, ‘’những đau khổ chúng ta chịu bây giờ sánh sao được với vinh quang mà
Thiên Chúa sẽ mặc khải nơi chúng ta.’’ (Rôma 8,18).
‘’Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con ơn sẵn
sàng từ bỏ chính mình, vác thập giá mình và theo Chúa. Xin Chúa giúp con sống một cuộc đời biết từ bỏ
chính mình để phục vụ và chia sẻ sự đau khổ với Chúa, hầu, một ngày nào đó, chúng
con cũng có thể chia sẻ sự sống lại với Chúa.’’
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét