Thứ Bảy Sau Chúa Nhật 20 Thường Niên
- Năm Lẻ + (Năm Lẻ & Năm Chẵn)
Các bài đọc trích sách: - Rút 2,2-3.8-11.4,13-17;
- Thánh Vịnh 128,1-5; - Mátthêu 23,1-12
Cuốn sách ngắn ngủi về bà Rút, và đặc biệt ở đoạn cuối
mà chúng ta đã đọc và nghe hôm nay, có một ý nghiã đáng kể trong lịch sử Kinh
Thánh. Thực vậy, tên bà Rút đã được thánh
sử Mátthêu nhắc tới trong phần gia phả Đức Giêsu (Mátthêu 1,5), vì bà cũng là một
nhân vật nòng cốt thuộc hàng tổ tiên Đức Giêsu, Chúa chúng ta.
Nếu không tìm thấy ở
nơi bà Rút tấm lòng trung tín và tinh thần nhẫn nại, thì nhân loại đã không có
Obed, không có Giêsê và cũng không có David. (Mặc dù truyện về bà Rút đã được truyền tụng qua nhiều thế hệ, nhưng thực
sự mãi sau này mới được xếp vào loại văn học sử Giáo Hội).
Câu truyện bà Rút có
thể minh chứng rằng, một ‘’người ngoài’’
vẫn có thể trở nên thành viên gia đình dòng tộc Israel, và thực sự đã đóng một
vai trò trọng đại trong lịch sử cứu độ; hay đúng hơn, một phụ nữ người Moab, là
cụ nội vua David.
Điều đáng ghi nhận
thêm: bà Rút là người được biệt đãi so với một số ít phụ nữ, mà Kinh Thánh đề cập
tới. Toàn bộ Kinh Thánh có ba cuốn sách
mang tên phụ nữ, trong đó có một cuốn tên là sách bà Rút.
Câu truyện bà Rút
mang đặc tính rất con người, chứa đựng nhiều tình tiết bay bướm và lãng mạn, nhưng
tất cả đều qui về một nguồn hạnh phúc viên mãn.
Bà Rút đúng là một nữ anh hùng gương mẫu. Bà đã để lại cho hậu thế tấm gương hy sinh,
nhẫn nhục, trung tín; và bà đáng được xưng tụng qua mọi thời đại.
Như chúng ta đã biết,
mặc dù là một ‘’người ngoài’’, một ‘’kiều dân cư ngụ nơi xứ lạ quê người’’,
bà Rút vẫn can đảm đưa ra sáng kiến (Rút 2,2), và vì thế bà tạo được cơ hội biểu
lộ lòng trung tín với các điều bà đã thề hứa, và thực hiện việc chăm sóc mẹ chồng,
đồng thời tìm đến ông Boaz, một thân quyến gẫn gũi người chồng qúa cố, hầu dòng
dõi chồng bà được bảo tồn, phù hợp với truyền thống và lề luật dân Israel.
Khi gặp bà Rút, ông Boaz cho biết (Rút
2,11-12), ông đã nghe nói tới sự hy sinh và lòng nhẫn nhục của bà, vì thế ông rất
có thiện cảm với bà. Quan trọng hơn nữa
là nhờ ơn Chúa, bà đã thụ thai (Rút 2,13), và qua cuộc sống mới này, mà người
chết tiếp tục sống. Bà mẹ chồng cũng được
chúc phúc, vì bà Rút còn qúi giá hơn bảy đứa con trai do bà Naomi sinh ra, nhưng
tất cả đều đã chết.
Qua cuộc sống này,
chúng ta nhận thấy hai người phụ nữ xuất hiện như những mẫu gương về lòng trung
tín đối với dân Israel, còn lòng trung tín của Rút phản ánh giao ước đã ký kết
giữa Thiên Chúa và dân tộc Do Thái.
Câu truyện ngắn ngủi
và đơn sơ này để lại dư âm, gây ấn tượng trong tâm hồn của nhiều cá nhân thuộc
thời đại chúng ta, những người được mời gọi vào đời để thiết lập giao ước hoặc
lời thề hứa, qua đời sống hôn nhân, hoặc chấp nhận một tác vụ đặc biệt trong cuộc
hành trình theo bước chân Thầy Chí Thánh.
Có những khi, chúng
ta cảm thấy rất mệt mỏi và khó khăn trong việc giữ lòng trung thành với các điều
đã thề hứa; tuy nhiên, qua câu truyện cảm động liên hệ tới bà Rút và bà Naomi,
chúng ta có thể, trong mọi hoàn cảnh, nhẫn nại tiến bước theo gương sống tốt lành
của bà Rút, người con dâu suốt đời vâng phục.
Thứ Bảy
Sau Chúa Nhật 20 Thường Niên
- Năm Lẻ
& Năm Chẵn * Tin Mừng: - Mátthêu 23,1-12
Một linh mục thâm
niên được ủy nhiệm thực hiện một dự án quan trọng, nhưng bị các giáo dân phục vụ
ngài phê phán. Thấy vậy, ngài nói: ‘’Những
người này nên tận tâm tận lực giúp tôi được thăng chức đức ông mới đúng!’’ Ngài không nói đùa, và những người nghe các lời
ấy vô cùng sửng sốt, vì một giáo sĩ mà cũng tỏ ra có tham vọng trắng trợn như vậy.
Chủ tịch hội đồng quản trị trường tiểu học địa phương
rất hân hoan và vui mừng vì gia đình ông được ngồi hàng ghế đầu trong thánh lễ
và được trao tặng các phần qùa giáng sinh.
Tinh thần ngạo mạn và kiêu hãnh hầu như vẫn rất sống động và còn được
duy trì ở khắp mọi nơi. Đó là thái độ
tinh thần của nhóm pharisêu. Vào thời Đức
Giêsu, pharisêu là nhóm người siêu đẳng trong đời sống xã hội và tôn giáo tại
Israel.
Đức Giêsu thường vạch trần các sai lầm và thiếu sót
của nhóm pharisêu, và nói: họ làm mọi việc
cốt để cho thiên hạ thấy; họ ưa ngồi chỗ nhất trong đám tiệc và chiếm hàng ghế
đầu trong hội đường; họ ưa được người ta chào hỏi ở các nơi phố chợ và để mọi
người nhận ra họ có chức tước trong đạo giáo.
Các giáo huấn của Đức
Giêsu dành cho chúng ta và các môn đệ của Người cũng rất rõ ràng và minh bạch:
trong anh em, người làm lớn hơn, phải làm người phục vụ và ai tôn mình lên, sẽ
bị hạ xuống; còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên.
Đức Giêsu khiển trách
những người pharisêu, vì họ đã để cho thái độ tinh thần thế tục xen lẫn vào đường
hướng phục vụ Thiên Chúa và dân Người.
Tuy nhiên, chúng ta không nên qúa khắt khe với nhóm pharisêu hoặc đúng hơn
là với những kẻ đầy tham vọng và tỏ ra hãnh diện qua cách thể hiện tình bác ái
và phụng sự Thiên Chúa như hiện nay. Mỗi
khi làm bất cứ việc gì, trước nhất, chúng ta hãy nhắc mình nhớ tới tinh thần
người pharisêu trong cuộc sống hằng ngày.
Đức Giêsu khuyên chúng ta tập luyện và ứng dụng đức
khiêm nhường. Khiêm nhường không có nghĩa
là giả vờ kém khả năng, không đủ nghị lực phục vụ: nhưng thực sự, khiêm nhường là nhận thức rõ mình
là ai và Thiên Chúa là ai. Các thánh là
những người am hiểu tường tận và đón nhận giáo huấn của Đức Giêsu, với toàn thể
thân xác, trí khôn và tâm hồn; ngoài ra các ngài còn hiểu rằng con đường nên thánh
thì nhỏ hẹp, và chúng ta chỉ có thể tiến vào Nước Trời nhờ ân sủng và lòng khiêm
tốn.
‘’Con
Thiên Chúa từ trời xuống thế và dậy chúng ta lối sống khiêm hạ để được hưởng
Nước Trời. Người sống khiêm nhường, nên
đã được nâng lên. Vì vậy, nếu muốn ở
trong Chúa để được ban cho một qủa tim mới, thì trước tiên, chúng ta phải sửa đổi
các hành vi của mình, đồng thời hết lòng ăn năn, sám hối, hầu đón nhận ơn tha
thứ.’’ (Thánh Gioan Avila)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét