Thứ Tư
Sau Chúa Nhật 20 Thường Niên
- Năm Lẻ
& Năm Chẵn * Tin Mừng: -
Mátthêu 20,1-16
Một ngôn sứ chính trực thường nói lời đối nghịch với thành phần có thế
lực. Kẻ có thế lực hay lạm dụng địa vị
và uy quyền; và vì bản tính không mấy lành mạnh của con người, nên chúng ta
không ngại dùng thế lực để làm lợi cho bản thân và gia đình mình.
Sự kiện này cũng rất thường xảy ra trong giới lãnh đạo tôn giáo. Êdêkien trực tiếp chỉ trích các nhà lãnh đạo tôn
giáo thời bấy giờ đã xử dụng quyền lực để làm giầu và củng cố địa vị. Mặc dù được ủy thác là người chăn chiên,
nhưng họ lại không chăm sóc đàn chiên, hầu tìm cách giúp đỡ những con chiên gặp
hoạn nạn, lại nhắm mắt làm ngơ trước đau khổ của con chiên. Khi bị tan đàn lạc lối, chiên cần sự hướng
dẫn và bảo vệ, người chăn chiên lại tảng lờ, mặc dù biết là chiên khó tránh
khỏi ác thú.
May thay! Thiên Chúa không bao giờ
bỏ quên đàn chiên của mình, ngay cả khi chủ chiên trần thế sao lãng, làm
ngơ. Lòng thương xót của Chúa vô tận,
không gì có thể so sánh được. Chúa giữ
trọn lời hứa, sẽ là Đấng chăn chiên tốt lành, tận tâm tìm kiếm những chiên bị
lạc, chưa qui về một mối, và băng bó các vết thương cho họ.
Là những người Kitô hữu, chúng ta biết rõ, lời Chúa hứa đã được kiện toàn
qua Đức Giêsu Kitô. Đức Giêsu xác nhận
Người là Đấng chăn chiên lành, trái ngược với kẻ chăn chiên độc ác, hững hờ, lạnh
lùng, không bao giờ quan tâm tới đàn chiên của mình (Gioan 10).
Kẻ chăn chiên độc ác mà Êdêkien quở trách ở đây là hạng chỉ biết lợi dụng
danh nghĩa, chức vụ để hưởng lợi và ăn trên ngồi tróc, khi thấy đàn chiên lâm
cảnh khó khăn, gian khổ thì lẩn tránh.
Đối kháng hành vi, cử chỉ và thái độ của kẻ chăn chiên độc ác, Đức Giêsu
kể dụ ngôn người chăn chiên tốt lành, sẵn sàng bỏ chín mươi chín con chiên ở một
nơi để tìm kiếm con chiên bị thất lạc, bởi vì ông thực tâm lo lắng cho số phận
của từng con chiên.
Còn hành động của Đức Giêsu thì vượt lên trên tất cả, bằng cách tự hy sinh mạng sống chỉ vì yêu thương đàn chiên của
mình. ‘’Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về
anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn,
vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên. Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết
tôi, như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình
cho đoàn chiên’’ (Gioan 10,12-15).
Chúng ta nên vui mừng vì có một Đấng Chăn Chiên yêu thương mỗi người
trong chúng ta đến nỗi đã chết để cứu chuộc chúng ta.
‘’Lạy Chúa, Ngài là Đấng Chăn Chiên Lành; Ngài đã hiến
mạng sống vì đàn chiên của mình. Xin
Ngài cho chúng con đến và đi theo Ngài, hầu được Ngài an ủi và cứu vớt, đồng
thời dẫn chúng con tới những cánh đồng cỏ xanh là sự sống đời đời.’’
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét