Thứ Sáu
Sau Chúa Nhật 20 Thường Niên
- Năm Lẻ
& Năm Chẵn * Tin Mừng: - Mátthêu 22,34-40
Bài Tin Mừng hôm nay đưa chúng ta vào trung điểm của
Kitô giáo, khuyên dậy chúng ta phải yêu mến Thiên Chúa bằng cả tấm thân của mình
và yêu người thân cận như chính mình. Từ
đó, câu hỏi bừng dậy trong tâm óc từng cá nhân:
Làm sao tôi có thể yêu mến Thiên
Chúa hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn của tôi, và yêu đồng loại như chính
mình được? Điều tiên khởi là chúng
ta phải khiêm tốn trở về với Đức Giêsu, đồng thời khẩn xin Thần Linh ban Lời Chúa
cho chúng ta.
Thánh sử Gioan qủa quyết với chúng ta rằng Thiên Chúa là tình yêu (1 Gioan
4,8). Tình yêu mô tả bản tính của Thiên
Chúa cách sâu xa, đẹp đẽ và chính xác nhất.
Vì Thiên Chúa là tình yêu, nguồn mạch sự sống, sự tốt lành và thánh thiện,
nên Người muốn chúng ta sống một cuộc đời bằng tình yêu, và yêu mến như Người yêu
mến.
Yêu mến Thiên Chúa và tha nhân, không phải là một chọn
lựa tùy tâm, nhưng là một lệnh truyền.
Thánh sử Gioan bảo chúng ta rằng ai không yêu thương, thì không biết Thiên
Chúa – và kẻ không yêu thương, thì ở lại trong sự chết (1 Gioan 4,8;
3,14). Thiên Chúa truyền lệnh cho chúng
ta phải yêu mến, nhưng không như một vị thẩm phán nghiêm khắc, mà như một Người
Cha, một phụ huynh nhân ái, tốt lành nhất nơi chúng ta.
Thiên Chúa muốn lệnh truyền này của Người trở thành
một giới răn, vì Người đã yêu mến chúng ta trước, bằng một tình yêu tuyệt đối,
toàn vẹn, trung kiên và bất biến. Thiên
Chúa kêu gọi chúng ta yêu mến Người và tha nhân như là cách thế đòi buộc chúng
ta phải đáp trả tình yêu Người đã thể hiện nơi mỗi người chúng ta, qua các ân sủng
và lòng thương xót chúng ta nhận được từ nơi Người.
Tuy nhiên, nhiều người trong chúng ta thực sự đã
mang thương tích trong tình yêu, khiến không còn dễ dàng yêu mến, thậm chí cả với
những người rất thân quen, từ ngay trong gia đình đến lối xóm. Tội lỗi đã vật ngã chúng ta và biến chúng ta
thành những cái rốn của vũ trụ. Đấng có
thể giúp giải quyết vấn nạn nơi chúng ta chính là Đức Giêsu Kitô.
Người đến để làm cho chúng ta thành khí cụ tự nguyện
yêu mến. Nếu chúng ta sẵn sàng ăn năn và
thống hối, đồng thời dâng hiến cho Thiên Chúa và tha nhân tâm óc chai cứng của
mình, thì Thần Linh Chúa sẽ dẫn chúng ta tới gần Đức Giêsu mỗi ngày một hơn, hầu
được thêm sức mạnh và ân sủng để yêu thương.
Nếu chúng ta biết cậy tin vào Đức Giêsu trong từng
giây, từng phút, thì chúng ta sẽ đón nhận được ơn biết yêu thương. Tuy nhiên, văn hóa hiện đại diễn giải hoặc định
nghĩa sai lầm về tình yêu, nhưng người Kitô hữu luôn phải nghĩ đến việc chết đi cái tôi của mình – nghiã là mỗi ngày
chúng ta phải hạ mình xuống và chết cho người mình yêu. Đó là một hành động tự chọn đặt quyền lợi và
nhu cầu của người mình yêu lên trên quyền lợi và nhu cầu của chúng ta. Làm như thế là cách chúng ta đồng hành và cùng
vác thập giá cũng như thể hiện tình yêu tận hiến với Đức Giêsu.
‘’Lạy Cha, chúng con thú nhận là chúng con
hoàn toàn bất lực trong việc thể hiện lòng yêu mến. Xin thánh Thần Chúa giúp chúng con biết hoàn
toàn cậy tin vào Con Chúa, để nhờ ân sủng Chúa, chúng con sẽ yêu mến Chúa trên
hết mọi sự và yêu thương đồng loại như chính mình.’’
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét