Thứ Ba Sau Chúa Nhật XIX Thường Niên - Năm Chẵn
Các bài đọc trích sách: - Êdêkien 2,8-3,4; - Thánh Vịnh
119,14.24.72.103.111.131;
- Mátthêu 18,1-5.10.12-14
Thánh Ý Ngài Là Gia Nghiệp Của
Con
Êdêkien được kêu gọi để rao giảng trong lúc sống lưu
đày ở Babylon, hầu tăng cường niềm tin cho đồng bào Israel của mình. Tên riêng của ngôn sứ là Yehezek-El, trong
ngôn ngữ Hippri (Hebrew) có nghĩa: ‘’
Đó là Người, Thiên Chúa ban sức mạnh’’.
Êdêkien không ngừng
nói về khả năng thấp kém của mình trong sứ vụ được trao phó. ‘’Con
của loài người’’ là tên đặt cho chính mình – ám chỉ con người, mang tính
xác thịt, dễ sai lầm, trong thân phận lưu đày, khác với tình cảnh ngẫu nhiên
biệt lập, nhưng là một dấu chỉ cho thấy, Thiên Chúa đang kêu gọi mỗi người thực
tâm cải đổi. Toàn thể những kẻ lưu đày
cần hoán cải, dẫn tới việc sám hối, một sự trở về với Chúa, thay đổi vĩnh viễn
và thành tâm tuân phục ý Thiên Chúa.
Không có lòng can đảm của các ngôn sứ lưu đày (Giêrêmia, Êdêkiel và tác giả phần thứ hai
sách Isaia) lịch sử Israel có thể khập khễnh cho đến hồi kết thúc vô cùng
khốn khổ, vì các mạch nước của Babylon.
Tuy nhiên, Thiên Chúa hằng muốn, qua các ngôn sứ của Người, niềm hy vọng
ở tương lai sẽ thay thế cho tuyệt vọng.
Trong bài đọc hôm nay, thực tế, Thiên Chúa muốn thúc
đẩy Êdêkien nói cho dân biết ý định của Người.
Ngoài ra, Người không thích ngôn sứ bắt chước đồng bào của mình, dấy
loạn như họ. Người muốn ngôn sứ phải có
một thái độ riêng, tượng trưng một bản văn với những lời than khóc, ai ca, viết
trên hai mặt cuộn giấy. Thiên Chúa mời
Edekien ăn cho no bụng và nuốt cho đầy dạ cuộn sách ngọt ngào, Êdêkien được ủy
nhiệm thi hành sứ vụ rao giảng. Điều này
mang ý nghĩa gì đối với chúng ta trong thời đại hôm nay?
Làm theo ý Chúa, thực là một hành động vô cùng ngọt
ngào, nhưng mùi vị ấy không còn nữa, nếu giá trị vai trò môn đệ và con người đã
bị lu mờ! Êdêkien tuyệt đối vâng lời Thiên
Chúa. Chúng ta chuẩn bị cho mình như thế
nào trong việc chấp nhận việc phụng sự lời Chúa?
Phải chăng, chúng
ta là những môn đệ theo nhiệt độ ‘’thời tiết’’, ‘’đi vòng vòng’’? Hay chúng ta tự xác định mình là người môn đệ
‘’dự phòng và túc trực’’ của Chúa, hoặc
chúng ta là người rất khiêm nhường ngồi ở ghế cuối trong số những người dấy loạn,
đôi khi buộc Chúa phải đối xử nghiêm khắc với mình? ‘’Tội’’,
trong ngôn ngữ Do Thái (Hebrew) nghĩa là ‘’mất dấu’’ hay ‘’mất đích’’. Ngày nay, chúng ta đã làm mất mục tiêu của
mình rồi chăng?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét