Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

Chúa Nhật 25 Thường Niên - Năm B

Chúa Nhật 25 Thường Niên  - Năm B
Các bài đọc trích sách: - Khôn ngoan 2,12.17-20; - Thánh Vịnh 54,1-4.6;
- Giacôbê 3,16-4,3; - Máccô 9,30-37

 
Trên đường cùng các môn đệ tiến vào Giêrusalem lần cuối cùng để chịu thương khó, Đức Giêsu dạy cho các ông hiểu ý nghĩa vai trò đích thực của người môn đệ.  Hôm nay, chúng ta nghe đoạn Tin Mừng do thánh sử Máccô trình bầy, liên quan tới việc Đức Giêsu, lần thứ hai nói cho các môn đệ biết trước cuộc thương khó Người phải chịu. Mặc dù nghe Đức Giêsu kể, nhưng các môn đệ không hiểu Người muốn nói gì, vì các ông nghĩ, đó là một lời giảng dạy qúa cao siêu, phát xuất từ môi miệng Đấng Messiah, nên tất cả đều giữ thinh lặng. 

Một phần, có lẽ các ông vẫn đang nuôi hy vọng, khi Đức Giêsu cùng các ông đến Giêrusalem thì vương quốc nhà Đavít sẽ ló rạng.  Chính vì thế mà các ông mới tranh luận với nhau về vấn đề vai vế dành cho mỗi người tại vương quốc ấy. Các ông không dám hỏi Đức Giêsu, vì sợ mộng ước của mình không đạt.  Hơn nữa, khi nghe Đức Giêsu đề cập tới cuộc thương khó, bản năng tự nhiên và phản ứng có tính cách rất người, khiến các ông không muốn đối đầu với thập giá.   

Đáp lại ý nghĩ thầm kín của các ông, Đức Giêsu đem một em bé tới đặt giữa các ông.  Hành động của Đức Giêsu chẳng có gì đáng chú ý, vì đối với các ông, đứa trẻ không hẳn là biểu tượng của sự thơ ngây và khiêm nhường, nhưng số phận của các em giống như những kẻ không có quyền pháp chế, sống lay lứt giữa chợ đời vào thế kỷ đầu tiên tại Palestine. 

Đức Giêsu mời gọi các môn đệ suy nghĩ sâu xa về thái độ bất vụ lợi và tình trạng bất lực của con người.  Lấy tay ôm chặt em bé, mà em bé không phản ứng gì, chứng tỏ em bé hoàn toàn bất lực.  Em bé chẳng làm được gì lợi ích cho các môn đệ, nhưng một người tầm thường mà tiếp đón em bé cách nồng hậu, không ước mong được phần thưởng ở đời này, thì đó là một hành động tốt. 

Trong đoạn văn cổ ngữ Syrie (Aramaic) này, Đức Giêsu đã xử dụng chữ talya, có thể là muốn ám chỉ ’’người phục vụ’’’’em bé’’ là những người thuộc thành phần thấp cổ bé miệng nhất, nhưng đối với Đức Giêsu, họ là kẻ lớn nhất.  Đó là một tư tưởng cấp tiến, không chỉ trong thời Đức Giêsu, mà ngay cả hiện nay cũng thế.  

Ngoài ý tưởng muốn mỗi người hãy dùng em bé làm gương mẫu cho cuộc đời, Ðức Giêsu còn dạy chúng ta nên loại bỏ ý hướng trở thành tuyệt vời hoặc cao trọng nhất, mà thế giới ngày nay đang đua tranh nhau chiếm địa vị ấy trên tất cả mọi lãnh vực.  Nhìn chung quanh, chúng ta thấy, các đại siêu thị mọc lên nhan nhản cố ý tiêu diệt các chủ hàng quán nhỏ bé.  Nhiều quốc gia liên hợp nhau với dụng tâm nuốt trửng các tiểu thương gia địa phương. 

Sống tại các nước văn minh tân tiến, mau chóng và dễ dàng nhận được thông tin từ khắp nơi trên thế giới hơn những người sống tại các vùng quê xa xôi hẻo lánh, thiếu phương tiện thuận lợi.  Lịch sử chứng minh rằng, quyền năng và thống trị là mục đích của những cá nhân đầy tham vọng, điển hình là cuộc tranh biện gay go diễn ra giữa các môn đệ Đức Giêsu trên đường đến Giêrusalem vậy. 

Nhưng, để được xếp vào thành phần cao trọng nhất, theo tiêu chuẩn của Đức Giêsu, chúng ta phải trở thành nhỏ bé, thấp hèn như em bé và kẻ phục vụ.  Những người có quyền thế cần xét lại thái độ sống của mình.  Thành phần thấp cổ bé miệng, nên hiểu rõ giá trị của mình, là những người cao trọng trước mặt Thiên Chúa.
 
              ’’Lạy Đức Giêsu, Ngài đã trở nên một trong số những người thấp hèn nhất, đó là kẻ phục vụ và em bé.  Xin giúp con luôn đồng hành với những kẻ không có quyền thế trong xã hội hôm nay.’’

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét