Thứ Bảy
Sau Chúa Nhật 24 Thường Niên - Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - 1 Tim 6,13-16; - Thánh Vịnh 100,2-5; -
Luca 8,4-15
Sau khi khuyên dậy Timôthê cách sống, để có một cuộc
đời thánh thiện và trở thành một mục tử tốt lành, Phaolô nghiêm chỉnh chỉ thị
cho Timôthê tuân giữ các huấn lệnh của Thiên Chúa, đừng để những chuyện tệ hại
có thể xẩy ra.
Phaolô nói đến việc Đức Giêsu trình diện trước mặt
quan Pontiô Philatô, để nhắc cho Timôthê biết, Timôthê cũng như tất cả mọi tín
hữu sẽ phải bước trên cùng một con đường giống như thế.
Trước mặt Philatô, Đức Giêsu tỏ ra rất trung thành với
sứ mạng làm chứng Nước Thiên Chúa. Tất cả
mọi người chúng ta đều được mời gọi đi theo Đức Giêsu để làm chứng cho Sự Thật
Tin Mừng, cùng bầy tỏ thái độ im lặng khi đứng trước mặt các lực lượng thù địch.
Khi gặp gian nan thử thách, nếu chúng ta biết quay về
với Đức Giêsu thì Người sẽ ban cho chúng ta sức mạnh để giữ lòng trung tín và vâng
phục như Người. Trong khi chờ đợi Đức Giêsu
đến, chúng ta cũng cần gắng công ráng sức xa tránh các tệ trạng diễn ra trong
cuộc sống hằng ngày.
Trông chờ và hy vọng vào ngày Đức Giêsu đến, thúc đẩy
chúng ta gia tăng sống cuộc đời thánh thiện hơn, mặc dù gặp gian chuân, thử thách
và chống đối; khi sự dữ xuất hiện…, cuối cùng bị tiêu diệt, thì chúng ta biết là
chương trình hoạt động của Thiên Chúa đã hoàn tất.
Phaolô kết thúc lá thư bằng lời chúc tụng Thiên Chúa,
đồng thời nhắc nhở chúng ta nghĩ tới vinh quang tuyệt vời của Người, và hình
dung ra khung cảnh được chia sẻ vinh quang ấy với Người, nhờ thế, chúng ta có
thể dễ dàng tiếp cận Thiên Chúa và mong đợi một cuộc sống vĩnh cửu với Người;
tuy nhiên, chỉ suy nghĩ và tìm hiểu Thiên Chúa là ai thôi, thì tâm hồn chúng ta
đã cảm thấy hân hoan và vui sướng vô cùng rồi, và tưởng như mình đang được tắm
gội trong ân phúc tràn trề.
Thiên Chúa là Đấng tạo dựng tuyệt hảo và là Chúa mọi
loài, mọi vật. Người là Đấng hoàn toàn
thánh thiện, và không một ai trong chúng ta xứng đáng tiến lại trước tôn nhan
Chúa để chiêm ngưỡng vinh quang Người.
Vì lòng nhân từ bao la, Thiên Chúa đã tỏ lộ cho chúng
ta biết Người và mời gọi chúng ta tìm hiểu Người. Chưa một ai được diễm phúc nhìn thấy Thiên Chúa,
nhưng trong Đức Giêsu, Con yêu dấu của Người, Thiên Chúa đã tỏ lộ cho chúng ta
thấy chính Người, đồng thời hiểu biết bản tính yêu thương của Người.
Nhờ sự chết và sống lại của Đức Giêsu, chúng ta có
thể giao hòa với Thiên Chúa, và tiến lại trước mặt Người với lòng tin tưởng chắc
chắn tội lỗi chúng ta được tha thứ. Chúng
ta trở nên con cái Thiên Chúa để chia sẻ cuộc sống Ba Ngôi Thiên Chúa ngay ở đời
này.
Các chân lý vừa kể có thể giúp chúng ta thêm phấn khởi
và cố gắng sống cuộc đời tốt lành, trong khi chờ đợi được chiêm ngưỡng vinh
quang Thiên Chúa. Khi suy ngẫm những điều
trên, tâm hồn chúng ta tràn ngập vui sướng và biết ơn, phản ánh lời Thánh Vịnh
sau đây:
‘’Ngắm
tầng trời tay Chúa sáng tạo, muôn trăng sao Chúa đã an bài; thì con người là
chi, mà Chúa cần nhớ đến, phàm nhân là gì mà Chúa phải bận tâm? Chúa làm cho con người chẳng thua kém Chúa là
mấy, ban vinh quang danh dự làm mũ triều thiên.’’ (Thánh Vịnh 8,3-5).
Thứ Bảy
Sau Chúa Nhật 24 Thường Niên
- Năm Lẻ
& Năm Chẵn * Tin Mừng: - Luca 8,4-15
Bài Tin Mừng hôm
nay làm nổi bật tính thiết thực đầy thú vị đối với các thánh của Giáo Hội. Các ngài là một dấu chỉ của sự mâu thuẫn, một
vật chướng ngại cho thế gian và thường là người bị nguyền rủa. Herold Antipas, ông vua chư hầu của Galilê, là
người vừa tò mò, muốn biết về Đức Giêsu, lại vừa bị Người lên tiếng cảnh giác và
đe dọa – lối sống, và sứ vụ của Người đã gây nên nhiều cuộc thảo luận và tranh
cãi dữ dội tại phiên tòa cũng như trong nhân dân.
Vậy Người ấy là
ai? Có phải ông Gioan Tẩy Giả từ cõi chết
chỗi dậy? Có phải ông Êlia tái xuất hiện? Vậy thì ông này là ai mà tôi nghe đồn những
chuyện như thế? Vua cần biết (Luca
9,9). Những thắc mắc kia đã vang vọng
qua mọi thời đại, không chỉ liên hệ tới Đức Giêsu mà còn có quan hệ cả tới các
thánh và những vị anh hùng đức tin nữa.
Francesco Fogione
được phong thánh ngày 16 tháng 6 năm 2002 với tước hiệu là Piô Pietrelcina, là
một dấu chỉ của người lội ngược dòng nước, giống như Sư Phụ mình là Đức Giêsu
Kitô. Thánh Piô Pietrelcina sinh ngày 25
tháng 5 năm 1887 trong một gia đình nông dân nghèo, tại làng Pietrelcina và gia
nhập Dòng Capuchin lúc mười lăm tuổi. Ngày
20 tháng 9 năm 1902 ngài đã trải qua một kinh nghiệm làm thay đổi cuộc đời mình.
Ngài nghe một tiếng
nói bên tai rằng, ngài sẽ gặp tai biến và bị đóng đinh vào thập giá như thánh
Phanxicô Assisi. Năm 1915, trong lúc cầu
nguyện, Padre Piô nhận được những vế thương (dấu đóng đinh của Đức Giêsu), nhưng
không ai nhìn thấy các dấu thánh này cho đến năm 1918, tức là đúng ba năm sau,
ngài lại được nghe tiếng nói lúc ban đầu.
Ngài đã mang dấu đóng
đinh suốt năm mươi năm kế tiếp, và ngài cảm nhiệm đó là một gánh nặng và cực hình.
Ngài qua đời lúc được tám mươi mốt tuổi, và các dấu thánh cũng biến mất, mà không
để lại thương tích trên da thịt ngài.
Padre Piô thực là một dấu chỉ của sự mâu thuẫn – ngài đã bị cáo buộc là
một kẻ lừa gạt, một kẻ bất tài mà hay lòe bịp, một nhân vật qúa khích và là kẻ
mắc chứng nghi bệnh.
Năm 1947, người
thanh niên tên Karol Wojtyla (tức thánh giáo hoàng Gioan Phaolô II) đến
Pietrelcina xin được xưng tội với Padre Piô.
Karol rất ấn tượng về sự thánh thiện của Padre Piô, nên đã xin ngài cầu
nguyện cho một người bạn đang nửa sống nửa chết vì bệnh ung thư cổ họng. Mười một ngày sau, Wanda Polawska được xét
nghiệm y khoa và được biết là đã lành bệnh một cách khó hiểu.
Padre Piô là một vị
thánh vĩ đại của Giáo Hội. Giống như Đức
Giêsu, là Chúa và là Sư Phụ của mình, ngài đã trải qua những đau khổ, hiểu lầm
và bị vu khống chỉ vì là chứng nhân tình yêu và lòng thương xót.
‘’Thế giới có thể
tồn vong mà không cần mặt trời, nhưng không thể tồn vong nếu thiếu Thánh Lễ
(tức Thánh Thể). Trong Thánh Thể tôi
được thiêu đốt bằng ngọn lửa Tình Yêu Thánh Thiện. Mặt tôi dường như rực sáng lên.’’ (Padre Piô).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét