Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 24 Thường Niên - Năm Lẻ (+ Năm Lẻ & Năm Chẵn)

Thứ Năm Sau Chúa Nhật 24 Thường Niên  -  Năm Lẻ
Các bài đọc trích sách: - 1 Timôthê 4,12-16; - Thánh Vịnh 111,7-10; - Luca 7,36-50

 
                 Triết gia Cicero thầm nghĩ:  ‘’Nếu tôi nhìn nhận tâm tính của người trẻ chứa một chút tâm tính của bậc lão thành, thì tôi không thể phủ nhận tâm tính của bậc lão thành không pha trộn một chút tâm tính của người trẻ.’’  Cicero hài long về lối suy nghĩ của mình, cũng như thánh Phaolô hài lng khi có được Timothê. Timothê được một Vị Lão Thành (tức Đức Giám Mục) bổ nhiệm lúc ông mới ba mươi lăm tuổi – một số học giả nghĩ rằng có lẽ trẻ hơn.  Việc bổ nhiệm Timôthê là một đề tài tranh cãi gay cấn đến nỗi dường như tạo sự bất hòa trong Giáo Hội thời bấy giờ.       

                 Thánh Phaolô là người không phân biệt tuổi tác.  Ngài biết, Thiên Chúa muốn nâng bất cứ ai lên để phụng sự Người và phục vụ tha nhân, là do ý riêng của Người.  Ngài cũng hiểu rằng nhờ ơn Chúa, người trẻ sẽ nhận được trí khôn minh mẫn, một tâm hồn trong sang.  Đối với thánh Phaolô, vấn đề tuổi tác không gây trở ngại trong việc làm chứng Lời Chúa.

                 Thánh Phaolô cho Timôthê biết: phương thế diệt trừ các lời chỉ trích, bình phẩm và đàm tiếu hữu hiệu nhất là bình thản tiếp tục lối sống của chính mình.  Bằng kinh nghiệm riêng, thánh Phaolô khuyên Timôthê ‘’nêu gương sáng cho các tín hữu trong lời nói, cách ăn nết ở qua đức bác ái, đức tin và đức khiết tịnh.’’ (1 Timôthê 4,12). 

                 Mặc dù không ở trong hoàn cảnh của Timôthê, nhưng mỗi người trong chúng ta có bổn phận sống tốt để ánh sáng Đức Kitô chiếu dọi khắp nơi, và làm chứng về sự hiện diện của Chúa Thánh Thần trong đơì sống hằng ngày. Bằng lối sống gương mẫu, chúng ta sẽ làm cho những kẻ ưa phê phán và đoán xét phải im hơi lặng tiếng. Tuy nhiên, chúng ta cần dũng cảm tử vấn mình:  ‘’Tôi thuộc về loại chứng nhân nào?

                 Ôn lại thời gian ngồi tù tại Chí Lợi, bị tra tấn và hành hạ rất tàn ác, Tiến sĩ Sheila Cassidy kể như sau:  ‘’Ngày tôi rời bỏ Chí Lợi, một trong các bạn tù của tôi bảo tôi rằng, từ khi quen biết tôi, họ nhận thấy quan niệm của tôi về đạo công giáo xuống thấp như chưa từng xảy ra bao giờ. Lời bình phẩm này làm tôi cảm thấy bị tổn thương rất nhiều, không chỉ vì tôi là một phụ nữ đã được nhiều người mến mộ, nhưng tự nghĩ rằng, tôi đã tỏ ra là một chứng nhân tốt của Đức Kitô giữa những cá nhân theo chủ nghiã Mácxít.  Tuy nhiên, tôi quyết định không đề cập tới thời gian ở tù nữa.  Tôi tự khiển trách mình vì đã xưng mình là người Kitô hữu nhưng không đủ can đảm hành động như một người Kitô hữu.’’

                 Tiến sĩ Cassidy suy nghĩ thật kỹ để cố tìm một phản ứng thích đáng sau lời chỉ trích nặng nề của một số bạn tù; kết quả là bà đã bày tỏ cảm nhận của mình qua cuốn sách mang tựa đề:  ‘’Dám Tin – Audacity to Believe’’.

                 ‘’Lạy Chúa, con muốn là một chứng nhân.  Con muốn chân lý của Chúa chiếu tỏa khắp nơi.  Xin Chúa ban cho con ơn thay đổi, ơn làm chứng nhân và ơn đem ánh sáng Tin Mừng của Chúa đến mọi nơi.  Amen.’’  
 
Thứ Năm Sau Chúa Nhật 24 Thường Niên 
-  Năm Lẻ & Năm Chẵn * Tin Mừng: - Luca 7,36-50
 
Tin Mừng, nếu hiểu đúng, là lời phỉ báng, gây xúc động và thái qúa, nhưng tràn đầy ân sủng.  Khi đọc, chúng ta đưa tâm hồn bay lượn quanh các ý tưởng nêu trên.  Chúng ta cần hiểu, Đức Giêsu đến để thay đổi bộ mặt trần gian bằng một cuộc cách mạng – dĩ nhiên không phải là một cuộc cách mạng bạo động, nhưng là một cuộc cách mạng ban ân sủng.     
                 Nếu không hiểu hoặc cảm nhận rõ ân sủng Thiên Chúa, thì chúng ta đang rơi vào trạng thái đánh mất chính mình.  Nếu phải diễn tả bản chất của Tin Mừng bằng mười từ ngữ thôi, thì chúng ta sẽ viết và nói ra những điều gì?  Chúng ta sẽ bắt đầu như thế nào:  hãy đọc Tin Mừng Luca, đoạn 7, từ câu 36 đến 50.
                 Có lẽ chúng ta chẳng khác người pharisêu trong bài Kinh Thánh hôm nay đâu:  chúng ta dễ phạm tội hoặc rơi vào sai lầm vì những chuyện rất thông thường – Tội lỗi hoặc sai lầm ấy được kể là tội lỗi do tính xác thịt gây nên.  Báo chí và đặc biệt vài tờ báo lá cải thường đăng các tin nóng bỏng, dâm ô và một số tiểu truyện bi đát, mà trong đó những mối tình vụng trộm được phơi bầy và thêu dệt để đọc giả tha hồ bàn tán, chế riễu, giầy vò và cắn xé nạn nhân.
                 Trở về với bài trình thuật Tin Mừng của chúng ta:  rất có thể, nhưng chưa hẳn đã hoàn toàn đúng, khi nói tới một đời sống tội lỗi, người pharisêu ám chỉ một thứ tội thuộc loại tình dục.  Người phụ nữ kia là một người đàn bà bị mang tiếng xấu hoặc là một gái mại dâm, chúng ta chưa biết chính xác.  Dù sao thì người phụ nữ đã bị một số cá nhân xa lánh và xem thường.
                 Luca cho chúng ta một cơ hội trọn hảo để chứng kiến việc Thiên Chúa ban ân sủng và bầy tỏ lòng thương xót cùng nhân loại. Simon, một người pharisêu đã trải nghiệm một giáo huấn thật giá trị - ông học được một cái gì đó ở nơi chính mình, ở nơi người khác và ở nơi Thiên Chúa.  Dụ ngôn của Đức Giêsu về ‘’món nợ’’ đúng ra là một dụ ngôn liên quan tới ‘’ân sủng’’.  Con người thực sự thiếu ân sủng và vinh quang Thiên Chúa. 
                 Những ai rơi vào vòng nghiện ngập, hoặc chìm đắm trong dục vọng hay đang bị ám ảnh bởi bất cứ loại tội lỗi nào, hình như cần tới ơn cứu độ hơn những người không vướng tới các tệ trạng nêu trên.  Simon, người pharisêu đã cảm nhận giáo huấn, mà Đức Giêsu ban cho người phụ nữ cũng như cho chính mình.  Một điều đáng ghi nhận là đúng, khi ông suy nghĩ và xác nhận:  người được tha nhiều hơn là người đã yêu mến nhiều hơn.   
                 ‘’Lạy Chúa Giêsu Kitô, xin giúp con nhận biết con cần ân sủng và lòng thương xót Chúa đến thế nào.  Xin giúp con hiểu rõ con đã được tha thứ tới mức độ ra sao, hầu con có thể yêu mến Chúa hơn và tận tâm đem lòng thương xót Chúa đến với đồng loại của con.’’
  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét