Thứ Sáu Sau Chúa Nhật 27 Thường
Niên -
Năm Chẵn
Các bài đọc trích
sách: - Galát 3,7-14;
- Thánh Vịnh 111,1-2.3-4.5-6; - Luca 11,15-26
Sự
Nghiệp Chúa Oai Phong Hiển Hách
Đức Giêsu, Đấng chẳng có tội
lỗi gì, nhưng đã gánh tội lỗi chúng ta.
Thực là một điều phi thường; nhưng qua đoạn sách hôm nay, trích từ thư
gửi tín hữu Galát, Phaolô đã dùng những ngôn từ khá mạnh. Phaolô nhắc đọc gỉa của ngài nhớ rằng, Đức
Kitô đã chuộc chúng ta cho khỏi bị nguyền rủa vì lề luật, ‘’đã trở thành một sự nguyền rủa vì chúng ta’’ bằng cách treo trên
cây gổ! (Galát 3,13).
Theo Phaolô thì lịch sử cứu
chuộc của Đức Kitô có liên quan mật thiết tới đức tin của Abraham và lời Thiên
Chúa đã hứa. Nói tới ơn gọi của Abraham
là nói đến quyền năng, vì lời hứa của Thiên Chúa đánh động và tạo phấn khởi
trong tâm hồn Abraham, khiến lòng tin nơi ông trào dâng, đặc biệt là sau một
thời gian dài mong đợi, ngưòi con trai của ông là Isaac đã vào đời; tiếp theo,
Thiên Chúa đã thử thách ông, bằng cách yêu cầu ông hiến tế người con trai duy
nhất ấy.
Trước khi biến cố bi thảm kia xảy ra, Abraham đã thật
sự bối rối, dường như khó có thể dám đón nhận lới hứa vô cùng trọng đại từ
Thiên Chúa, nghĩa là Abraham phải gánh một trách nhiệm to lớn, với muôn vàn sợ
hãi.
Lời hứa trong Kinh Thánh, khởi
từ Abraham cho đến sau này, hoàn toàn ứng nghiệm, qua rất nhiều thí dụ điển
hình, diễn tả việc con người sa ngã phạm tội, từ thế này sang thế hệ khác. Lợi dụng truyền thống sẵn có, Phaolô nêu cao
ảnh hưởng của đức tin, và bãi bỏ việc câu nệ lề luật.
Phaolô giải thích, nhờ Đức Kitô, lời hứa đã hoàn tất
nơi Abraham sẽ được chuyển tải tới các Dân Ngoại. Phúc lành Thiên Chúa dành cho Abraham, cũng
sẽ đến với họ, như thế họ có thể nhận được ơn mà Thiên Chúa đã hứa, tức là Thần
Linh, nhờ ân sủng đức tin, được thừa hưởng từ Abraham.
Phaolô đánh giá truyền thống
- Ngài đã thấm nhuần điều được coi là
tốt và cao qúi nhất – tức là ngài không bị trói buộc vào lề luật Do Thái
(Torah). Phaolô hiểu, Đức Giêsu đến, không phải là để loại bỏ lề luật, nhưng để
kiện toàn. Lề luật thì tốt, đúng và phải
lẽ - không có lề luật, thế sự dễ trở thành nhiễu nhương (đời cũng như đạo).
Chúng ta được lề luật thần trí
hướng dẫn và thống trị, chứ không phải là thứ lề luật ‘’chữ viết’’ . Chúng ta được
mời gọi để giữ gìn linh hồn của lề luật, có khả năng dẫn tới tự do và bình
an. Chúng ta được mời gọi sống cuộc đời
trong Thần Linh, để chống lại những gì gọi là vô kỷ cương – không có vấn đề
giới hạn, khi chúng ta yêu thương, hiền hòa, tử tế, quảng đại, chịu đựng và
nhẫn nhục.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét